Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Để trả lời một câu hỏi

    Tác giả:

    Em hỏi anh bao giờ trở lại
    Xin trả lời mai mốt anh về
    Không bằng chiến trận Plei Me
    Hay Đức Cơ – Đồng Xoài – Bình Giã
    Anh trở về hàng cây nghiêng ngả
    Anh trở về hòm gỗ cài hoa
    Anh trở về bằng chiếc băng ca
    Trên trực thăng sơn màu tang trắng
    Mai trở về chiều hoang trốn nắng
    Poncho buồn liệm kín hồn anh
    Mai trở về bờ tóc em xanh
    Vội vã chít khăn sô vĩnh biệt

    […]

  • Anh bộ đội thương binh tôi gặp

    Cuối năm tám mươi
    Có một lần tôi đi ngang bệnh viện Vì Dân
    Nghe đâu đã đổi tên là Thống Nhất
    Anh bộ đội thương binh
    Ngồi dưới hiên
    Nghêu ngao hát
    Khuôn mặt gầy tuổi mới quá hai mươi
    Giọng anh buồn đôi mắt ngắm xa xôi
    Anh đang hát về quê hương miền Bắc
    Tôi ngồi xuống bên cạnh anh
    Anh rất tự nhiên xích người nhường chỗ
    Tôi khen anh hát rất hay
    Anh mỉm cười
    Nụ cười sao hồn nhiên chất phác
    Tôi rút mời anh điếu thuốc
    Anh lấy trong người cái hộp quẹt Zippo
    Tôi bỗng bật cười to:
    – Thế anh cũng thích xài đồ Mỹ ngụy
    Anh điềm nhiên trả lời:
    – Đây chỉ là kỷ niệm
    Của thằng bạn thân chết ở Bình Long

    […]

  • Vườn trong phố

    Tác giả:

    […]

    Đến bây giờ đánh giặc anh đi xa
    Nhìn lại mảnh vườn xưa thấy hẹp
    Biết bao điều anh còn chưa nói được
    Rối rít trong lòng một nỗi em em

    Rừng rậm đèo cao anh đã vượt lên
    Theo tiếng gọi con tàu ngày bé dại
    Vườn không níu được bước chân trở lại
    Nhưng lá còn che mát suốt đường anh

    Mảnh vườn em vẫn là mảnh vườn xanh
    Nơi ban đầu lòng ta ươm tổ mật
    Nơi ta hái những chùm thơ thứ nhất
    Nơi thu sang mây trắng vẫn bay về.

  • Ai? Tôi!

    Tác giả:

    Mậu Thân 2.000 người xuống đồng bằng
    Chỉ một đêm, còn sống có 30
    Ai chịu trách nhiệm về cái chết 2.000 người đó?
    Tôi!
    Tôi – người viết những câu thơ cổ võ
    Ca tụng người không tiếc mạng mình
    trong mọi cuộc xung phong.
    Một trong ba mươi người kia ở mặt trận về sau mười năm
    Ngồi bán quán bên đường nuôi đàn con nhỏ
    […]

  • Thơ tình người lính biển

    Tác giả:

    […]

    Đất nước gian lao chưa bao giờ bình yên
    Bão thổi chưa ngừng trong những vành tang trắng
    Anh đứng gác. Trời khuya. Đảo vắng
    Biển một bên và em một bên.

    Vòm trời kia có thể sẽ không em
    Không biển nữa. Chỉ còn anh với cỏ
    Cho dù thế thì anh vẫn nhớ
    Biển một bên và em một bên…

  • Nghe tắc kè kêu trong thành phố

    Tác giả:

    […]

    ăn tết rừng xong, từ giã chú tắc kè
    chúng tôi xuôi, ào ào cơn lũ đổ
    các binh đoàn tràn vào thành phố
    đang mùa thay lá những hàng me
    lá me vàng lăn tăn trải thảm phố hè
    chồi non lăn tăn nơi đầu cành run rẩy
    cơn gió thoảng chút hương rừng đâu đấy
    hạt mưa đầu mùa trong suốt giữa lòng tay

    người bạn tôi không về tới nơi này
    anh gục ngã bên kia cầu Xa lộ
    anh nằm lại trước cửa vào thành phố
    giây phút lạnh lùng chấm dứt cuộc chiến tranh
    đồng đội, bao người không về tới như anh
    nằm lại Cầu Bông, Đồng Dù và xa nữa
    tất cả họ, suốt một thời máu lửa
    đều ước ao thật giản dị:
    sắp về.

    […]

  • Nhớ

    Tác giả:

    Lũ chúng tôi
    Bọn người tứ xứ,
    Gặp nhau hồi chưa biết chữ
    Quen nhau từ buổi “Một hai”
    Súng bắn chưa quen,
    Quân sự mươi bài
    Lòng vẫn cười vui kháng chiến
    Lột sắt đường tàu,
    Rèn thêm đao kiếm,
    Áo vải chân không,
    Đi lùng giặc đánh.

    Ba năm rồi gửi lại quê hương.
    Mái lều gianh,
    Tiếng mõ đêm trường,
    Luống cày đất đỏ
    Ít nhiều người vợ trẻ
    Mòn chân bên cối gạo canh khuya
    Chúng tôi đi
    Nắng mưa sờn mép ba lô,
    Tháng năm bạn cùng thôn xóm.
    Nghỉ lại lưng đèo
    Nằm trên dốc nắng.
    Kì hộ lưng nhau ngang bờ cát trắng.
    Quờ chân tìm hơi ấm đêm mưa.
    – Đằng nớ vợ chưa?
    – Đằng nớ?
    – Tớ còn chờ độc lập
    Cả lũ cười vang bên ruộng bắp,
    Nhìn o thôn nữ cuối nương dâu.

    […]