Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Những bông hoa không cần chỉ thị

    Tác giả:

    Mặc ai cấm rằng không được nhắc
    Bạn vàng Trung Hoa từng thảm sát dân mình
    Nhưng làm sao cấm hoa đào hoa mận
    Nở rưng rưng rụng xuống những mộ phần

    Kệ báo chí cứ phập phồng chờ đợi
    Nói hay im? Ngồi nghe ngóng công văn
    Những bông hoa không cần chỉ thị
    Cứ ra Giêng, rụng thắm đất anh nằm…

  • Dặn con

    Tác giả:

    […]

    Sau chiến tranh con nhớ về quê
    thắp nén nhang cho người đã khuất
    lượm mảnh đạn trong vườn
    rèn dao rèn cuốc
    vỡ đất phá rừng
    trồng thêm lúa mới
    nhớ xây mồ cho người chết oan
    lấp hố bom con nhớ rào làng
    con nhớ quên những ngày tủi cực
    nhớ ta là dân tộc Việt Nam

  • Khi về Bà Di

    Tác giả:

    […]

    Đơn vị mình về, An Khê, An Túc
    người lính già Y Sik đãi la-de
    và nói rằng tôi người gốc Rhadé
    (chuẩn úy hôm nào về nhà một bữa)
    một chút rượu cần ngồi bên bếp lửa
    tôi kể chuyện rừng chuyện rú cho nghe
    không rượu cần, mời chuẩn úy la-de…

    Đơn vị mình về, ngày này thứ mấy
    sao lòng ta vương một chút lạnh lùng
    hỡi những tháp Chàm, rừng núi mù sương
    xin một nhóm lửa hiền nhen tâm sự.

    […]

  • Gửi em ở cuối sông Hồng

    Tác giả:

    […]

    Nhưng thơ ngây đâu còn ở chúng mình
    Khi Tổ quốc trao anh lên tuyến đầu chặn giặc
    Khi biên cương trong anh đã trở thành máu thịt
    Đạn lên nòng anh giữ trọn nguồn sông

    Nỗi nhớ cho em chưa viết được đôi dòng
    Đạn quân thù bỗng cuồng điên vào thị xã
    Xe tăng thù nghiến mặt sông êm ả
    Nhịp cầu thù chặt đứt chờ mong

    Bão lửa này mang sức mạnh hờn căm
    Phá cầu thù, xé vụn xe tăng giặc
    Giữa dòng sông nghìn xác thù ngã gục
    Máu giặc loang ố cả một vùng

    Thì hỡi em yêu ở cuối sông Hồng
    Nếu gặp dòng sông ngàu lên sắc đỏ
    Là niềm thương anh gửi về em đó
    Qua màu nước sông Hồng, em hiểu chiến công anh.

  • Ngày hòa bình đầu tiên

    […]

    Không có trái bom nào rơi đúng nhà mẹ,
    Không có viên đạn nào bắn thủng mái nhà mẹ
    Chỉ có đứa con trai đi xa
    Chỉ có sự chờ đợi nặng nề giọt xuống
    Ðã xuyên thủng mái nhà thành những lỗ to lỗ nhỏ khác nhau
    Nắng mưa lọt vào sau
    Xuyên
    Xối
    Những sợi nắng, những sợi mưa nếu có thể nối, cũng chỉ dài
    Bằng một phần sự mong đợi
    Và những hạt nắng, những hạt mưa nếu đem xếp lại, có thể cao hơn mọi trái núi.
    Mười năm, cũng chỉ là thoáng qua,
    Vì tuổi mẹ sáu bẩy lần hơn,
    Mẹ vẫn nói đời mình như nắng trận mưa cơn…
    Mái rạ của mẹ cũng không thủng lỗ chỗ
    Nếu con chỉ đi ra đồng, ra chợ
    Chứ không phải chiến tranh.
    Có phải những viên đạn trong vô hình ý nghĩ
    Bắn lúc đêm khuya vào đứa con thơ bé
    Ðã để những lỗ thủng lốm đốm trên màu tóc mẹ
    Như những hạt nắng hạt mưa giọt sót vào đây,
    Ðể ai ai cũng phải nhìn và vội ngoảnh đi ngay…

    […]

  • Thơ viết từ một KBC

    Tác giả:

    […]

    xin cho ta một phút đầm đìa cảm xúc
    nhắc cùng em hạnh phúc một thời
    của một mùa thu xanh biếc
    của một mùa hạ tươi hồng
    của áo hoàng yến, của guốc quai thêu
    của những chiều mưa văn thánh
    của những ngày nắng giác thiên
    của những giấc ngủ nhớ mong ngùi trong da thịt

    hỡi Ph.
    xin cho ta một phút hồi sinh
    sau năm năm dài ngủ quên trong cõi chết
    để nhớ về em
    như một kẻ bình thường
    biết mơ ước để nâng niu đời sống

  • Thư cho người

    Tác giả:

    Gắng lên em, hòa bình sắp ló dạng
    Ta sẽ về đồng ruộng dưới quê xưa
    Hôn lá hôn cây hôn trời hôn đất
    Sau chiến tranh, tình nối lại đôi bờ

    Gắng lên em, đừng buồn đời tủi hổ
    Bởi sắp ngừng tiếng súng giữa quê cha
    Anh sẽ về như con bướm thật thà
    Yêu cho hết hương cau ngày nắng mới

    […]