Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Viết văn trở lại

    Tác giả:

    […]

    Ở Huntington Beach có Nghiêm Xuân Hồng
    Và Los Angeles Võ Phiến
    Mấy địa chỉ âm thầm
    Sống không thành tiếng động
    Những người da đen đứng câu cá suốt đêm
    Dưới bãi biển mù sương
    Đất nước khuất
    Bầy hải âu cất cánh
    Ống khói một con tàu trở về
    Hơi thở. Rác. Và bọn gái điếm
    Cái máy chữ Nhà Thờ
    Đập nhễ nhại trận cười xác thịt

    Ở Houston có Mặc Đỗ một mắt đã mù
    Vượt bốn ngàn cây số tới thăm nhau
    Đi với bạn lên ngôi nhà trên núi
    Thằng đã tới thềm thằng còn ở dưới
    Cùng trẻ như rừng cùng già như suối

    Ở Seattle có Thanh Nam cuống họng
    Đứt lìa
    Chứng ung thư tàn độc
    Cây gậy chống trên tay
    Cái mũ dạ che cái đầu trọc lốc
    Trước dòng lệ Tuý Hồng
    Cuộc bút đàm lần cuối
    Trong ngôi nhà bóng tối
    Không bận gì tháng tới
    Về đây đưa đám tao

    Và ở Sài Gòn vẫn còn Bùi Giáng
    Tối tối về chùa đêm làm thơ
    Ngày ca múa khóc cười giữa chợ
    Kẻ sỹ điên thế kỷ mù rồi

    Những Thanh Tâm Tuyền trăm năm đã xa
    Những Vũ Hoàng Chương nghìn ngày đã khuất
    Những bạn bè mày chúng nó đã giết
    Còn viết được ư, thằng sống sót?

  • Được nghe bà kể khổ

    Được nghe bà kể khổ
    Con thấy đời con thực là đáng chết!
    Con đã đi bóc lột để nuôi bà
    Con bây giờ không dám nhận là cha
    Dù bà do con đẻ ra
    Con, thành phần địa chủ thối tha
    Trước nhân dân, trước Đảng, trước bà
    Xin thành khẩn cúi đầu chịu tội!
    Đó là lời môt cụ đồ ở ngoại thành Hà Nội
    Trước đấu trường giăng giối với con

  • Người em gái

    Tác giả:

    […]

    “Phải rồi lúc bị chém
    Máu chảy rất nhiều
    Phải rồi trước khi chết
    Cô ta chắp tay ngó lên mặt trời chiều
    Phải rồi lúc bị chặt đầu
    Trước sau cô ta không nói được một điều
    Mà thưa ông người bắt cô ta thì rất nhiều
    Mà thưa ông người cầm dao thì rất nhiều
    Mà thưa ông người đọc bản án thì rất nhiều
    Mà thưa ông người tán thưởng cũng rất nhiều
    Mà thưa ông người cắt cổ cũng rất nhiều
    Mà thưa ông người hỏa thiêu cũng rất nhiều

    […]

  • Lúc đó

    Tác giả:

    […]

    Tôi ngồi lại một mình dựa cột đình giữa chợ
    Mở to hai mắt nhìn những nuột lạt trên mái tranh
    Một hai ba bốn
    Mười lăm mười sáu
    Những nuột lạt đứt những sợi tranh mốc
    Tôi đã thấy hết da thịt em
    Thơm tho và mặn
    Em mở miệng và cười
    Những sợi tóc ngắn những sợi tóc dài
    Những sợi tóc đứt trong miệng tôi

    […]

  • Còn đó nỗi đau

    Quê hương còn đó nỗi đau
    Trầu không trổ lá buồng cau chột lòng
    Em về buổi chợ chiều đông
    Lẻ loi đôi guốc mộc không tháng ngày

    Buồn nghe tóc chảy trên vai
    Sầu giăng lên mái lá vài giọt mưa
    Chiều buông xuống chén khoai khô
    Nuốt trăm miếng đắng cay bờ môi em

    Ðèn khuya trước ngọn gió đêm
    Hắt hiu kéo sợi chỉ thêm muộn phiền
    Sờn vai áo rách niềm tin
    Em khâu chi nữa thêm nghìn vết thương

    Bụi gai tàn bên nhánh sông
    Sầu theo nước cuốn đôi dòng cuồng lưu
    Em ngồi mơ chén cơm chiều
    Buồn con chim hót quạnh hiu góc rừng.

  • Khoảng trống ngoài sân khấu

    Tác giả:

    […]

    Chung quanh tôi bóng tối và ếch nhái kêu
    Tôi bỗng đứng thẳng người ôm cây kèn trước ngực
    Tôi mở to hai mắt
    Đằng xa khoảng trống không không biết trời đất ở chỗ nào
    Tôi khóc
    Tôi khóc to như một đứa trẻ mất trí
    Phía sau sân khấu không có ai hết
    Tôi đưa kèn lên miệng
    Và rống lên
    Con lợn lòi bị đâm ở cuống họng thở hộc
    Tôi xả hết hơi mình vào ống sắt
    Tiếng ré to
    Những mũi nhọn chọc sâu xuống ngực
    Này tôi thằng hề hôi hám đói rách
    Này những đứa con ghẻ sài đau ốm của tôi
    Này những thằng hề đói bụng làm trò cho mọi người coi chơi
    Trời hãy mưa hãy mưa cho to
    Mầy đói mà có chết được đâu
    Hề ơi
    Con lợn lòi vật vã thân thể
    Kêu thét từng cơn

    Tôi không thấy gì nữa
    Tôi la thật to
    Và bước ra ngoài sân khấu
    Tôi rớt hoài trong một vũng đen sâu
    Trời vẫn không mưa được cho mát.

  • Sau những năm đi xa trở về, viết bài thơ ngày giỗ Má

    Tác giả:

    […]

    Nhà tôi nghèo trống trước trống sau
    Vách liếp che không ngăn được gió mùa
    Mái tranh dột trời mưa dùng thau hứng nước
    Chiếc bàn gỗ mọt ăn đêm ngày kẽo kẹt
    Chiếc giường tre sắp làm củi đốt
    Manh chiếu thấm mồ hôi
    Mùng mền thâm niên thủng lỗ
    Đêm tôi nằm co đắp mền không đủ ấm
    Hai bàn tay tôi kẹp vào đùi
    Nghe chó sủa sợ ma và bóng tối
    Tuổi thơ tôi có những đêm dài tiếp nối
    Giấc mơ nào cũng nước mắt rưng rưng.

    […]

    Ba tôi làm con gà trống chạy rông
    Tha về từng hạt gạo nuôi đàn con ốm đói
    Anh chị tôi đội nón mê mặc quần dưới rốn
    Bỏ học đi ra đồng mót lúa
    Những đứa em tôi mặt mày lem luốc
    Mũi chảy thò lò và khóc đòi ăn
    Tôi giữ em không kể sáng trưa chiều.

    Tay chân tôi khẳng khiu mà bụng rất to
    Tôi nằm ngửa cho em vỗ bụng làm trống
    Những đứa em tôi không biết cười
    Bởi trên đời chẳng có gì vui
    Tôi nắn những hòn bi
    Những con trâu bằng đất sét làm đồ chơi
    Khi em chán tôi bò bốn chân làm ngựa
    Em cưỡi đi quanh quẩn trong nhà
    Ngày nào tôi cũng giữ em
    Ngày nào em tôi cũng khóc

    […]

  • Ngoài quy luật

    Tác giả:

    Dù sâu đến thế nào
    Mọi vết thương
    Có một ngày kín miệng
    Nhai quy luật này
    Anh đắp vào chỗ trái tim

    Khốn khổ trái tim anh
    Không nằm trong quy luật

    Cây bị đốn – Đâm chồi
    Nỗi đau tầm gởi
    Mọc lên!