Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Day dứt

    Tác giả:

    Lạy trời,
    Đừng để nhau đau
    Mài chi một lưỡi dao cau sắc rồi?
    Miếng trầu
    không vỏ
    chẳng vôi
    Cầm tay lơ đễnh đánh rơi góc vườn

    Trăng lên lạnh nhạt cuối đường
    Ta đi vơ vất không phương trở về
    Cỏ đâm nát ngực bờ đê
    Dòng sông chảy bởi lời thề bâng quơ …

    Hình như …
    trời định đổ mưa ?
    Hay trời cũng chỉ dối lừa nhau thôi ???

  • Những điều sỉ nhục và căm giận

    Tác giả:

    […]

    Nỗi sỉ nhục buốt lòng
    Khi thấy mẹ ta bảy mươi tuổi lưng còng
    Phải làm việc mệt nhoài dưới nắng
    Khi thấy lũ em ngày càng hư hỏng
    Khi người mình yêu
    Nói vào mặt mình những lời ti tiện
    Khi bao điều tưởng thiêng liêng trong sạch
    Bỗng trở nên ngu xuẩn đê hèn

    Khinh mọi người và tự khinh mình
    Như chính tay ta đã gây ra mọi việc
    Và tất cả không cách nào cứu vãn

    Nỗi sỉ nhục ngập tràn trái đất
    Khi lẽ phải luôn thuộc về kẻ mạnh
    Những nền văn minh chạy theo dục vọng
    Những guồng máy xấu xa chà đạp con người

    Đi suốt một ngày
    Giữa rác rưởi và chết chóc
    Luôn thấy bị ném bùn lên mặt
    Nói làm sao được nữa những lời yêu

    […]

    Nỗi tủi nhục tội lỗi nỗi tủi nhục kinh hoàng
    Trên vệt máu bầm đen trên nụ cười thỏa mãn

    […]

  • Cây mận Vĩnh Linh

    Tác giả:

    Lấp hố bom giữa nhà
    Tôi ươm một trái mận
    Trái mận tôi cạy ra
    Từ bàn tay vợ nắm

    Vợ tôi sắp làm mẹ
    Thèm ăn rở của chua
    Túi áo nàng không khế
    Thì cũng mận, cũng mơ

    Ôi trái mận, trái mận
    Cắn dở còn vết răng
    Nảy mầm trong xót thương
    Đâm chồi trong thù hận

    […]

  • Huyệt

    Tác giả:

    Tết không vào nhà tôi
    Tết đi qua trước ngõ
    Tim tôi tan nát rồi
    Không còn lành được nữa

    Thi sĩ tôi cô đơn
    Giữa đời tôi lạc lõng
    Giữa chông gai cuộc sống
    Trần trụi không hành trang

    Bạc đầu vẫn trẻ con
    Dại khờ cho đến chết
    Giữa nghiệt ngã trần gian
    Trái tim thơ thấm mệt

    Tôi sẽ đào nấm huyệt
    Cạnh mồ cha mẹ tôi
    Rồi ra lăn xuống đó
    Thế là xong một đời

    […]

  • Em bé Việt Nam và viên sỏi

    […]

    Mẹ em đâu?
    – Ngủ ngoài biển cả
    Em của em đâu?
    – Sóng cuốn đi rồi
    Chị của em đâu?
    – Nghe chị thét trên mui
    Ba em đâu?
    Em lắc đầu không nói
    – Bé thức dậy thì chẳng còn ai nữa
    Chiếc ghe nhỏ vớt vào đây mấy bữa
    Trên ghe sót lại chỉ dăm người

    Lạ lùng thay một em bé mồ côi
    Đã sống sót sau sáu tuần trên biển
    Họ kể lại em từ đâu không biết
    Cha mẹ em đã chết đói trên tàu
    Chị của em hải tặc bắt đi đâu
    Sóng cuốn mất người em trai một tuổi
    Kẻ sống sót trong sáu tuần trôi nổi
    Đã cắt thịt mình lấy máu thắm môi em
    Ôi những giọt máu Việt Nam
    Linh diệu vô cùng
    Nuôi sống em
    Một người con gái Việt

    […]

  • Nguyễn Trãi trước giờ tru di

    […]

    Ôi xã tắc
    Con đường nào cũng dẫn tới pháp trường
    Bàn tay chỉ đường nào cũng bàn tay đao phủ
    Thân tùng bách há phải thân mùng tơi
    Mây trắng xưa ơi
    Sao giờ toàn những đám mây mưng mủ?
    Ta thương xã tắc không mất về tay giặc
    Lại mất về tay bọn nịnh thần
    Triều đình ai cũng là Lê Sát
    Mắt thiên tử như Nam Hải đố ai lấp đầy giai nhân?
    Luân thường đem gác gác bếp
    Chỉ ba ông đầu rau nhìn thấy dân
    Ôi Hàn Tín, Bành Việt, Phàn Khoái
    Gió trung thần đang hú gọi hồn đi
    Dưới vòm trời Lã Hậu
    Mưa tru di đỏ rực gió lăng trì …

    […]