Thơ viết khi rời Paris
[…]
Xa một lần hay muôn thưở
Mà dòng sông Seine nức nở
Gió trong vườn Luxembourg tràn dâng nỗi nhớ
Tôi biết mình đã già
Già lắm rồi em
Năm tháng xa xôi
Gom không đủ lời tự tình muốn tỏ.
Thì gió cứ mãi là gió
Em cứ mãi là em
Như cô đơn
Cứ mãi là tôi trên đường về phía trước.
Những dòng đời xuôi ngược
Gặp gỡ chia xa
Dấu chân in mấy nẻo
Rong rêu rồi cũng xóa nhòa.