Bữa gạo chiều
[…]
Thăm thẳm trời xanh như mắt em
Thơ tôi vàng úa mộng im lìm
Thơ vàng mắt thắm không ra gạo
Gạo hết em ơi vũ trụ chìm!
[…]
Thăm thẳm trời xanh như mắt em
Thơ tôi vàng úa mộng im lìm
Thơ vàng mắt thắm không ra gạo
Gạo hết em ơi vũ trụ chìm!
[…]
Ngày cũ đã buồn hương chiến tranh
Một phen từ giã khói tan tành
Ta cùng ôm mối hờn phiêu bạt
Bỡ ngỡ bên trời. Sao vắng tanh.
[…]
Xuân là xuân Đất Nước
Mà đất nước chia hai
Ngoài này nhớ trong ấy
Trong ấy nhớ ngoài này
Bấm đốt đã bao ngày.
Có giới tuyến nào ngăn
Linh hồn và cánh tay
Sức mạnh nào cấm nổi
Tình ruột thịt ta đây
Rượu xuân vừa cạn cốc
Mong nhớ lại tràn đầy
[…]
Một mùa vải chín đi qua
nghe tu hú động lòng ta bốn mùa
[…]
Tiếng buồn bã trải dài khói sóng
Những áng mây chợt đỏ lững thững trôi
Tôi bé bỏng đuổi bóng mình dưới nắng
Chẳng biết mùa xuân nhú dưới chân rồi…
[…]
[…]
Chén này chú phải cạn nguyên chén
Ơ kìa sao mắt lại se buồn?
Chú về khuya khoắt gay tôm cá
Chỉ có trăng đầy với rượu suông!
[…]
[…]
Tuổi trẻ con đi dọc những cánh rừng
Sau giặc giã, chỉ mong về với mẹ
Lại mê hoặc những cánh buồm cuối bể
Sau chân trời, chân trời khác càng xa…
Không biết sau lưng tóc mẹ sương nhòa
Không biết đời người gang tay và công danh mây nổi
Mải miết những lối đời vời vợi
Con tìm hoài không thấy một bình yên
Hoa vườn nhà qua chạp nở vào giêng
Con chuồn ớt xập xè đỗ cành tre nguệch ngoạc
Này bụi duối trốn tìm, này góc sân té nước
Tuổi thơ nào chờ Tết, áo hoa bay…
Con về đây và mẹ vẫn còn đây
Mà quê cũ đã thành xa ngái quá
Con đáng tội – con lạy quỳ xin mẹ
Tha cho con hoang nốt một đời này.
[…]
Em ở lại
Em ở lại
Sau một cuộc hành trình kể cũng là dài
Băng qua nhiều đổ nát
Chọn thành phố của anh làm trạm cuối ngồi xuýt xoa chân
Thành phố của anh
Nắng mưa thương giận rõ ràng
Sức sống trẻ hỗn hào lấn lướt
Kinh rạch đen tanh
Những khoảng trời cây co rúm
Thành phố của anh
Chưa bao giờ thực sự huy hoàng
Chưa bao giờ thực sự vinh quang
Nhưng thành phố của anh
Thường cũng có những buổi chiều dịu lãng…
[…]
Anh mong em cất được ngôi nhà
Lưu trữ những giấc mộng
Gìn giữ em yên ấm một đời
Cây cỏ khuyên nguôi
Dù thế nào, hạnh phúc trong đầu mình vẫn có thật…
Hứa đi em
Nghe im lặng mà sống
Nhìn trời đất mà vui
Hãy như người từng trải mỏi mê về
Lúc tàn khuya
Nhà hương hỏa tối mốc
Còn ai không, có gọi chỉ thêm buồn
Thôi, chẳng tiếc túi vàng đã phung phá
Mà mừng mẩu nến chợt tìm ra
[…]
Anh xa em càng nhớ thêm em
Trăng Tây Hồ vời vợi thâu đêm
Trời Hàng Châu bốn bề êm ái
Mùa thu đã đi qua còn gửi lại
Một ít vàng trong nắng trong cây
Một ít buồn trong gió trong mây
Một ít vui trên môi người thiếu nữ…
[…]
Trên đường về nhớ đầy
Chiều chậm đưa chân ngày
Tiếng buồn vang trong mây
Chim rừng quên cất cánh
Gió say tình ngây ngây
Có phải sầu vạn cổ
Chết trong hồn chiều nay?
[…]