Xuân màu trắng
[…]
suốt đời không biết nói
tôi ngồi thức một mình
đốt thuốc lên nhìn khói
đêm vọng về vô minh
[…]
suốt đời không biết nói
tôi ngồi thức một mình
đốt thuốc lên nhìn khói
đêm vọng về vô minh
[…]
Anh đi rồi còn ai đưa đón
Áo em bay khuất mất thiên đường
Tuổi hai mươi trong vòng tay chờ đợi
Ngôn ngữ nào anh nói hết yêu thương
Anh đi rồi còn ai chiêm ngưỡng
Cổ em cao tay mười ngón thiên thần
Tóc em xanh trùng dương sóng lượn
Anh chợt buồn đứng ngóng bâng khuâng
[…]
[…]
Dẫu bây giờ không được nắm tay em
Mắt trong mắt như cái thời lửa cháy
Nhưng hãy lọc trong tàn tro đen ấy
Có những điều đốt mãi chẳng thành tro.
Thế hệ chúng tôi
Cõng trên lưng quá khứ
Một hình hài tàn tật của chiến tranh
Thế hệ chúng tôi
Đội trên đầu cái mũ
Bốn ngàn năm nghèo đói không vành
[…]
[…]
Pháp trường úng máu, khí xung uất
Ngần ấy năm còn nghe rợn thiêng
Biệt đảo, mùa mùa gió chướng nổi
Bè thả về không tới đất liền
Bao phen nước cũ thay danh hiệu
Mưa nắng bay lần hơi hướm quen
Trăng chết đồng xa, buổi mạt pháp
Áo đạo chìm cây cỏ cấm sơn
Làng đã cháy, im lìm bất trắc…
Người nhớ người mà cũng sợ người
Trời ơi, những xác thây la liệt
Con ai, chồng ai, anh em ai?
[…]