Đàn chim di cư hát về rừng cũ
Thuở chúng tôi ra đi, gió run tím đầu cành
Lá vàng cuộn mùa đông co lại
Những mảnh trời cuộn trong lá buồn tê tái
Đất rộp phồng trắng bạc trận mưa dai.
Tiếng dế giun ngợi ca lộc đất với sao trời
Bỗng câm bặt. Đất lại im lìm với đất
Còn đâu gương mặt mùa thu mỉm cười thơm trái mật
Còn đâu vũ hội của rừng tung triệu cánh hoa rơi.
Chúng tôi rùng mình với cảm giác mồ côi
Ngày hoan lạc chỉ còn nằm trong nỗi niềm thương tiếc
Mắt đăm đắm hướng phương trời ly biệt
Mịt mù xa đôi cánh nhỏ mong manh.
Một đốm nắng minh mang hoài vọng vô hình
Một thoáng hương thơm mơ hồ cám dỗ…
Chúng tôi bay qua vạn biển trời lam lũ
Khát một cánh rừng bày sẵn mọi niềm vui.
[…]