Lời ru
rất nhiều đêm rất nhiều đêm
tôi vỗ về tôi thủ thỉ
ngủ đi con ngủ đi con
ngày mai rồi khôn lớn
cầm súng với cầm gươm
ngủ đi con ngủ đi con
ngày mai rồi khôn lớn
giết bạn bè anh em
[…]
rất nhiều đêm rất nhiều đêm
tôi vỗ về tôi thủ thỉ
ngủ đi con ngủ đi con
ngày mai rồi khôn lớn
cầm súng với cầm gươm
ngủ đi con ngủ đi con
ngày mai rồi khôn lớn
giết bạn bè anh em
[…]
Thuở trước quê em ở Bắc
Vô Nam từ độ lên mười
Mây trắng ngày ngày xa tắp
Nhớ quê em buồn khôn nguôi
Mái tóc dừa xanh Thủ Đức
Ngọt ngào thay trái sầu riêng
Gió bãi phù sa Bến Lức
Nay thuần sữa mẹ linh thiêng
Em dẫu chỉ là con gái
Quê xinh soi bóng sông lành
Theo mẹ băng chừng quan tái
Bao giờ quên lũy tre xanh
[…]
[…]
Chị ngồi kế bên
Nhìn em ăn cơm mà khóc
Lại bấm lóng tay, lại chùi nước mắt.
Cũng tô canh rau đắng đất
Cũng tộ cá rô kho
Lòng chị như cục than vùi dưới lớp tro
Gió đòi khêu ngọn lửa.
Chị lại ngồi ngạch cửa
Biểu em xích lại gần hơn
Chị ngập ngừng đưa ngón tay run
Lượm sợi tóc sâu ở trên vai áo.
Bây giờ chị gọi em bằng cậu
(Lẽ ra tiếng ấy,
phải kêu từ lúc chị theo chồng!)
Ôi! Con đò đã xa biệt bến sông
Chị cũng thấy mình ngượng nghịu!
Sợi tóc sao bạc phếu?
Đâu phải tóc sâu,
Mà vì bao lâu mưa dãi nắng dầu
Qua bao tháng ngày luân lạc
Hai chị em mái đầu đều bạc
Hai chị em cũng già như nhau!
[…]
Ai buộc đời mình vì một cọng rau
Ai khôn lớn qua cầu đi hút bóng
Nhìn quãng đồng xa một làn khói trắng
Cũng bâng khuâng nhớ lắm quê mình
Bỗng nghe thèm rau đắng nấu canh!
[…]
Xưa từng có xóm có làng
Bà con cô bác họ hàng gần xa
Con trâu, con chó, con gà
Đàn cò, lũ sẻ, đều là cố tri.
Múa may mãi chẳng ra gì
Mỗi lâu thêm một cách ly rã rời.
Thân tàn đất lạ chơi vơi
Trông lên chỉ gặp bầu trời là quen.
Mẹ u sầu qua cầu Ái Tử
Trăm thương ngàn nhớ để lại bên sông
Bên sông máu thắm đôi giòng
Bên sông giặc về hiện hình muông thú
Con trai mẹ lao mình trong đạn bủa
Máu thép, tim gang ngăn chiến xa thù
Mắt ngời ngời say lửa dũng ngàn xưa
Bàn tay lõm trên sắt che nòng súng
Cắn máu môi uống lời thề kiêu dũng
Lời thề chém đá – lời thề xé mây
– Bằng hơi thở Trị Thiên
Quyết giữ bến sông này!
[…]
[…]
Anh sẽ về,
Em yêu ơi hãy nhớ
Lời thề này đinh đóng cột khăng khăng
Lời thề này khắc trên đá Trường Sơn
Thân dù nát nhưng lời thề không nát
Anh sẽ về như người xưa Bắc phạt
Ôm mộng Quang Trung, nuôi chí Tây Sơn
Mang trong tim dũng khí Hoàng Lê Cường
Đã tuẫn tiết với Bồng Sơn bi tráng
Chiến sử rạng ngời gương xưa Võ Tánh
Ngô Tùng Châu thề một chết theo thành
Kẻ thù kia sẽ gục dưới chân anh
Bầy xâm lược sẽ tan tành xác thú
Biển chúng ta tình vẫn xanh ý gió
Phù Cú – Hoài An nhạc nở quân hành
Thượng Tam Quan dừa rợp bóng xanh xanh
Khoe cá trắng đầy khoang chiều hội lưới
Nung sò làm vôi cất ngôi trường mới
Giặc tan rồi. Trời Duyên Hải thênh thang
Anh sẽ về cùng bia đá phơi gan
[…]
Sau một giờ mặc niệm
Xin một phút bồi hồi
Cho triệu anh em mất còn trong cuộc chiến
Cho người dại khờ và kẻ tinh khôn
Xin cúi đầu thật thấp trước oan hồn
Ở hai phía quân thù và bè bạn
Ngày dâng nến rưng rưng hàng mộ trắng
Chiều ngùi ngùi sương khói chiến trường xưa
Mỗi nấm mồ xin phủ một lá cờ
Và khấn nguyện chung một lời vĩnh biệt
“Thôi, lần cuối xin người tha thứ hết
Tha thứ cho nhau – tha thứ cho đời”
[…]
Sau chiến thắng cuối cùng
Xin mời mẹ qua sông
Về Gio Linh. Cửa Việt.
Ươm mầm sống trên đồng hoang đất chết
Dựng ngày mai trên tàn phế thương đau
Mời mẹ trẩy về đường 9 xôn xao
Mừng hội lớn đẹp Khe Sanh, Lao Bảo
Giặc tan rồi – quê mình thay sắc áo
Ôi Trị Thiên ngạo nghễ dưới mây trời
Ơi Trị Thiên thương mến của ta ơi!
[…]
[…]
Ta cùng về thành phố đêm nay
Đi bên nhau thấy bao điều bỡ ngỡ
Em quên cả tên con sông và không nhớ rõ
Những phố nào mình đã đi qua
Trên mặt đường loang loáng bóng cây đưa
Dưới ánh trăng thành phố màu trắng quá
Các thuỷ thủ có màu mắt lạ
Những con tàu không bao giờ quen
[…]
[…]
Anh đừng gọi quê anh
Quê chúng mình đấy chứ
Nhiều đêm em vẫn mơ
Thấy biển về trước cửa
Nhiều khi em vẫn thương
Tán dừa xanh giữa lửa
Đứng trên đê sông Hồng
Nghe sông Hàn sóng vỗ
Ôi núi Ngũ Hành Sơn
Niềm khát khao tuổi nhỏ
Những màu đá thần tiên
Trong những câu chuyện cổ…
[…]