Rũ người
Thôi ta bỏ núi về sông
Hái bần chua với ròng ròng mùa mưa
Bẻ bông so đũa cuối mùa
Lượm mù u rụng vườn trưa nắng tàn
[…]
Thôi ta bỏ núi về sông
Hái bần chua với ròng ròng mùa mưa
Bẻ bông so đũa cuối mùa
Lượm mù u rụng vườn trưa nắng tàn
[…]
Trong những hốc buồn xa thẳm của anh
Nơi những cơn mơ về cánh đồng trú ngụ
Cánh đồng có dáng cò nghiêng như mũi chỉ khâu bát ngát bầu trời vào xanh non thảm lúa,
con bê vàng mũi ướt phập phồng ò ò gọi mẹ, chạy quẫng lên sóng sánh nắng vàng.
Nơi có những giấc mơ lấm lem đất cát, sườn đê cong ngấn dấu phù sa
mẹ gánh anh với ang muối vại cà – hai thúng nhọc nhằn vào trong đồng chạy lũ,
Có gã trâu gãy sừng hùng hổ
Có mưa sa nhòa nhạt dáng mẹ gầy
[…]
Bao giờ nhỉ tôi về thăm xứ Quảng
Mười năm dài mộ mẹ chẳng ai trông
Cỏ có cao hơn nỗi nhớ trong lòng
Ðất có lạnh hơn mùa đông Bắc Mỹ
Hải Vân đứng ngậm ngùi bao thế kỷ
Chảy về đâu lai láng nước Thu Bồn
Thuở học trò tôi hay đứng ven sông
Nghe nước vỗ dưới chân cầu Vĩnh Ðiện
Còn chăng nhỉ những con đường kỷ niệm
Những bạn bè dăm đứa lạc nơi đâu
Tóc chưa xanh mà đã vội hoen màu
Thời ly loạn tìm nhau trong ký ức
[…]
[…]
Gió Mường Lò thơm ngát lúa tháng ba
Khói cơm lam vẫy ta về thuở nhỏ
Ôi ước được nằm trên tàu lá cọ
Ngóng trâu về trong tiếng mõ rừng xa.
Em yêu ơi sao chẳng về cùng ta
Bóc măng sặt như sớm nào hò hẹn
Rừng chứng chỉ tay ta màu mực tím
Đến phương nào chẳng nhận ra em.
Tháng ba này hoa núi đỏ không yên
Môi như lửa và hồn như suối khát
Nghe tre nứa gửi lời qua điệu sạp
Cánh ban hồng nghiêng xuống nhịp xoè hoa.
[…]
[…]
Nhớ đêm ra đi, đất trời bốc lửa
Cả kinh thành nghi ngút cháy sau lưng
Những chàng trai chưa trắng nợ anh hùng
Hồn mười phương phất phơ cờ đỏ thắm
Rách tả tơi rồi đôi giày vạn dặm
Bụi trường chinh phai bạc áo hào hoa
[…]
Con đường nhỏ vắt ngang triền cát
Vạt cỏ cháy khô hàng dương gầy xơ xác
Đường về nhà em trưa nắng cát mù tung
Ơi gió Lào thổi rát miền Trung
[…]
Mấy bữa ni rồi trời thiếu nắng
Chừng chưa bưa lụt nước còn cao
Khi hôm bộ đội hành quân tới
Trấn thủ dầm phơi chật cả sào
Mạ mi đem dũi ra ngoài ruộng
Kiếm ít đam cua chút của đồng
Thêm đôi ba miếng anh em đỡ
Của nhà quê kiểng buổi thu đông
[…]
[…]
Chào em từ thuở viễn phương
Mười năm đất khách còn thương quê nhà
Chào em từ buổi tình xa
Mây bay biển biếc sương sa bóng chiều
Một mình ngồi giữa cô liêu
Bởi đò nhớ bến mà chiều như xưa?
Vô thanh từ cõi mù mờ
Dè chừng lau lách cũng bờ tử sinh.
[…]
Càng mưa phùn gió lạnh
Càng lạnh cành hoa mơ
Càng yêu màu trấn thủ
Mờ bạc qua màn mưa
Ôi những bàn chân nhỏ
Từng đau khổ bao giờ
Ðường tản cư lầy lội
Run run leo cầu tre
Trời mưa giăng màn xám
Màu thê lương lại về
Hoa mai dầu nở trắng
Người người còn ra đi
[…]
[…]
Hết cuộc chiến tranh này, đến cuộc chiến tranh kia
Thay nhau đè lên những mái gianh
Mái gianh mùa hanh cháy nhanh
Tường sỏi đen màu khói.
Không thể có thời gian dành chỗ đứng cho những nhà tầng mái bằng, mái ngói.
Chiến tranh như máy ủi,
Chiến tranh thù văn minh.
Chợ cháy,
Làng cháy.
Tre, rạ,
Không kịp dựng nhà, dựng lều
Quê hương mà ta sinh ra và quý yêu
Khổ đau là thế
Ta cũng chỉ là một viên sỏi nhỏ bong ra từ mảnh đất này.
[…]