Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Bao giờ

    Tác giả:

    […]

    Những đứa sát nhân, vu oan giá họa
    Những đứa chụp mũ, chụp mũ, chụp mũ
    Mỗi ngày một tăng theo cấp số nhân
    Bạn bè dần hết theo tỷ lệ nghịch
    Chán cả làm thơ, chán cả ngâm thơ
    Chỉ có câu hỏi, chỉ còn câu hỏi
    Trong óc, trong mắt, trong tay, trên môi
    Bao giờ thằng Chúc ra khỏi nhà tù
    Và những thằng Chúc ra khỏi nhà tù
    Bao giờ thằng Thịnh ở nông trường về
    Và những thằng Thịnh ở nông trường về
    Bao giờ thằng Văn cầm tay quê hương
    Và những thằng Văn cầm tay quê hương
    Bao giờ, bao giờ, bao giờ, bao giờ?

  • Áo lụa Hà Đông

    Tác giả:

    Em chợt đến, chợt đi, anh vẫn biết
    Trời chợt mưa, chợt nắng chẳng vì đâu
    Nhưng sao đi mà không bảo gì nhau
    Để anh gọi, tiếng thơ buồn vọng lại.
    […]

    Để anh giận mắt anh nhìn vụng dại
    Giận thơ anh đã nói chẳng nên lời
    Em đi rồi, sám hối chạy trên môi
    Những ngày thắng trên vai buồn bỗng nặng.

    Em ở đâu, hỡi mùa thu tóc ngắn
    Giữa hộ anh màu áo lụa Hà Đông
    Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng
    Giữ hộ anh bài thơ tình lụa trắng.

  • Mùa xuân chín

    Tác giả:

    Trong làn nắng ửng: khói mơ tan,
    Đôi mái nhà tranh lấm tấm vàng.
    Sột soạt gió trêu tà áo biếc,
    Trên giàn thiên lý bóng xuân sang.

    […]

    Khách xa, gặp lúc mùa xuân chín,
    Lòng trí bâng khuâng sực nhớ làng
    Chị ấy năm nay còn gánh thóc
    Dọc bờ sông trắng nắng chang chang…

  • Đây thôn Vĩ Dạ

    Tác giả:

    Sao anh không về chơi thôn Vĩ?
    Nhìn nắng hàng cau nắng mới lên.
    Vườn ai mướt quá xanh như ngọc
    Lá trúc che ngang mặt chữ điền.

    Gió theo lối gió, mây đường mây,
    Dòng nước buồn thiu, hoa bắp lay…
    Thuyền ai đậu bến sông Trăng đó,
    Có chở trăng về kịp tối nay?

    […]

  • Tràng giang

    Tác giả:

    Sóng gợn tràng giang buồn điệp điệp,
    Con thuyền xuôi mái nước song song
    Thuyền về nước lại, sầu trăm ngả;
    Củi một cành khô lạc mấy dòng.

    Lơ thơ cồn nhỏ gió đìu hiu,
    Đâu tiếng làng xa vãn chợ chiều
    Nắng xuống, trời lên sâu chót vót;
    Sông dài, trời rộng, bến cô liêu.

    […]

  • Đất nước (trích đoạn)

    […]

    Những người vợ nhớ chồng còn góp cho Đất Nước những núi Vọng Phu
    Cặp vợ chồng yêu nhau góp nên hòn Trống Mái
    Gót ngựa của Thánh Gióng đi qua còn trăm ao đầm để lại
    Chín mươi chín con voi góp mình dựng Đất tổ Hùng Vương
    Những con rồng nằm im góp dòng sông xanh thẳm
    Người học trò nghèo giúp cho Đất Nước mình núi Bút non Nghiên.
    Con cóc, con gà quê hương cùng góp cho Hạ Long thành thắng cảnh
    Những người dân nào đã góp tên Ông Đốc, Ông Trang, Bà Đen, Bà Điểm
    Và ở đâu trên khắp ruộng đồng gò bãi
    Chẳng mang một dáng hình, một ao ước, một lối sống ông cha
    Ôi Đất Nước sau bốn ngàn năm đi đâu ta cũng thấy
    Những cuộc đời đã hóa núi sông ta…

    […]

  • Đất ngoại ô

    […]

    Chúng tôi đi. Từ cửa ngoại ô này
    Cái vẫy tay cuối cùng của thành phố thân yêu.
    Mười lăm năm đâu phải một ngày xa
    Thằng bạn cũ đã thành đồng chí
    Đêm đêm khơi từng ngọn lửa
    Kể tôi nghe chuyện mụ lý, ông cò…
    Những tấm lòng bền bỉ
    Cứng như hòn đất chai
    Thở bằng hơi nghĩa khí
    Làm trăm nghề chỉ chừa nghề cho Mỹ
    Làm trăm thân cũng dân dã cụ Hồ
    Ơi Đất phải ra đi và Đất phải trở về
    Là gạch ngói đau thương là chiến hào căm giận
    Là Trường Sơn dựng lên ngàn bệ phóng
    Là kỳ đài xưa ta khắc một câu thề
    Giải phóng!

    […]

  • Việt Nam quê hương ta

    Việt Nam đất nước ta ơi
    Mênh mông biển lúa đâu trời đẹp hơn
    Cánh cò bay lả rập rờn
    Mây mờ che đỉnh Trường Sơn sớm chiều
    Quê hương biết mấy thân yêu
    Bao nhiêu đời đã chịu nhiều thương đau
    Mặt người vất vả in sâu
    Gái trai cũng một áo nâu nhuộm bùn
    Ðất nghèo nuôi những anh hùng
    Chìm trong máu lửa lại vùng đứng lên
    Ðạp quân thù xuống đất đen
    Súng gươm vứt bỏ lại hiền như xưa.

    […]