Đốt tuổi
[…]
Tôi khôn lớn từ ruộng đồng Quảng Ngãi
Lấy đau thương làm sữa mớm thơ mình
Thành phố ấy với những gì còn lại
Tôi ấp vào lòng đôi mắt lệ lung linh
[…]
Tôi khôn lớn từ ruộng đồng Quảng Ngãi
Lấy đau thương làm sữa mớm thơ mình
Thành phố ấy với những gì còn lại
Tôi ấp vào lòng đôi mắt lệ lung linh
[…]
Cù lần dọa đêm nay đâm chết hết
Ôi, ví dầu chú mở được tim anh
Chú cũng thấy một kho tàng thắm thiết
Với khăn tay nhàu nát chữ thêu xanh
Với danh thiếp những tên đường đã đổi
Những số nhà chớp mắt đã tang thương
Những chốn hẹn nghìn năm không trở lại
Những tên đời tơi tả khắp quê hương
[…]
Em đừng khóc, đừng buồn, đừng nhìn nữa
Cứ cúi đầu rồi cứ thế ra đi
Trời sẽ tối, tiếc thương rồi sẽ hết
Và dấu giày mai sẽ lá sương che
[…]
Bóng mẹ vào ra lối ngõ quen
Tóc sương dần xoá tóc màu đen
Nhớ con xa nhẩm lời kinh nguyện
Khuya nối nghìn khuya một ngọn đèn
[…]
[…]
Vài buồng cau, mấy liễn trầu
Đám cưới đi ngang bờ sông hoa gạo đỏ
Biển rộng buồm xa ăm ắp gió
Ngũ Hành năm cụm xanh xanh
Cha mẹ chỉ tay thề với núi:
– Mỗi ngón tay là một cụm Ngũ Hành
Năm cụm núi không thể nào thiếu một
Năm ngón tay không thể chia lìa
Lời mẹ đều đều. Sương rụng vườn khuya.
Anh ra đi từ mùa thu quê hương bốc lửa
Rừng xa, xa rồi những lứa nam trân
Mẹ đã già và cha không còn nữa
Mây giăng nhiều trên đỉnh Ải Vân.
[…]
[…]
Mây trôi về viễn xứ
Hay trôi về Cố Đô?
Lá sen xanh hương cốm
Hoa bay lừng cửa Ô,
Tưng bừng reo sức sống
Một mùa thu xa xưa,
Ôi những người em gái!
Chưa đau khổ bao giờ
Tay duyên trao ngần ngại
Những cánh thư đợi chờ,
Lá vàng đan sắc áo
Gửi người ngoài sông hồ.
[…]
[…]
Tàu súp lê một
Tàu súp lê ba
Con sông Cái Lớn… làng xa… khói mờ.
Trưa buồn nghẹn tiếng hít cô
Xót xa chim vịt bơ vơ gọi bầy.
*
Ới sông Cái Lớn
Ới ngọn bần gie
Lửa đom đóm chẳng lập lòe,
Bao giờ mới thấy lối về quê xưa.
[…]
Tiếng trống cơm hòa nhạc ngũ âm,
Trong ngày Đưa Nước, hội trăng rằm,
Dù Kê hát bội vui chùa miễu,
Sống thái bình, quên cả tháng năm.
Hơi nước còn thơm mùi bánh ống,
Còn thơm tà áo sắc thiên thanh,
Cô em bán bánh sao hiền quá,
Lóng lánh mắt huyền in bóng anh.
[…]
[…]
Ôi! cố hương xa nửa địa cầu
Nghìn trùng kỷ niệm vẫn theo nhau
Đâu đây trong khói trầm thơm ngát
Hiện rõ trời xuân một thuở nào
Thấy lại con đường tuổi ấu thơ
Cỏ mềm nhung biếc đón chân tơ
Cành non lộc mới ngang tầm mắt
Trang sách thần tiên bụi chửa mờ
[…]
[…]
Trấu vàng rắc dặm vàng phơi
Bước người như sóng chân người chói chang
Mương dài nở trắng hoa trang
Cỏ xuân nét thảo hai hàng thiết tha
Ở đâu hơn thế quê nhà
Nẻo đường ân nghĩa nối qua nghìn đời
Trấu vàng rắc dặm vàng phơi
Hạt thơm của đất còn nuôi tình làng…