Rạng đông
[…]
Lại những phút sang ngày rạo rực
Nghe cuốc xẻng lanh canh trên đổ nát
Chọn gạch hồng mà đón nắng lên.
Tóc ai xanh tươi mát quãng đường liền,
Chân ríu rít nối thời gian vội vã.
[…]
Vẫn lòng ta yêu cuộc sống say mê
Nhưng tha thiết bao nhiêu
Giọt nắng mới long lanh ô kính vỡ,
Giục giã bao nhiêu những đoàn tàu ra trận
Khói đập giữa bờ cây,
Những cô gái tiễn người thân trở về bên nhau trò chuyện
Đi qua ánh phượng hồng da tay.
Có rạng đông nào thao thức như sớm nay
Tim ta đập trước tầm trời rộng quá,
Hồn ta như cánh cửa
Không sao yên khi gió đến chân trời.