Khúc cầu hoàng
[…]
Trời tối mau mưa ướt vội sông dài
Năm tháng cũ sủi tăm cùng nỗi chết
Xin tay ngọc gối êm tình thảm thiết
Cây xin xanh đừng ngại lúc hanh vàng
Trời xin cao cho đáy mắt em ngoan
Gió xin nổi trong hồn tôi tơi tả
[…]
[…]
Trời tối mau mưa ướt vội sông dài
Năm tháng cũ sủi tăm cùng nỗi chết
Xin tay ngọc gối êm tình thảm thiết
Cây xin xanh đừng ngại lúc hanh vàng
Trời xin cao cho đáy mắt em ngoan
Gió xin nổi trong hồn tôi tơi tả
[…]
[…]
Ai hay hạt cát ngoài hoang đảo
Mang cả ưu phiền của bể dâu.
[…]
Hờn phố thị để lạc hồn cõi lạ
Sầu phố xanh từ bữa nọ em đi
Tuyết trời Tây có nguôi lãng những gì
[…]
Chân trời mộng mị vàng pha
Mùa Phương Lan giậy bên tà dương buông
Vói tay sầu khổ hao mòn
Đầu nghiêng rũ tóc miệng tròn thơ ngây
Chiêm bao dần rộng phai ngày
Liễu in dòng rụng thu đầy hồ phơi
Hào hoa tiếng lạnh trong lời
Về trong vân thạch em ngồi vén xiêm
[…]
Bờ dương xế lục trăng tan
Bên thành đất quạnh thu dàn trắng vôi
Ngày đi đổ bóng sau người
Mộng hờ biết có buồn vui em về
[…]
Anh còn nhớ gì
Thềm ai pháo nổ
Mùa xuân chín đỏ
Trên bờ môi em
Một mùa thay tên
Cây vàng lá đổ
Em về qua phố
Bỗng lạ đường quen
[…]
[…]
Tôi tiễn em, rồi ai tiễn tôi?
Chiều thu hoa lá rụng tơi bời
Em đi biển động đau lòng sóng
Lũng thấp, trời cao cũng ngậm ngùi!
[…]
Người đã đi và đã xa rồi
Làm sao níu lại phút chia phôi
Tôi về viết vội vần thơ chết
Gục giữa luồng trăng gửi tới trời
[…]
[…]
Em chưa chải hết sầu trên tóc
Ta đã tan rồi mộng dưới hoa
[…]
[…]
Bốn mươi năm, cuộc tình sầu
Bốn mươi năm, mối duyên đầu khó quên
Vẫn bờ tóc rối nhung êm
Mỗi lời yêu, mỗi lời thêm ngập ngừng
Môi ai lay động khẽ rung
Tình như tóc rối, xin đừng gỡ ra.