Về lại dòng sông
[…]
Đôi khi tôi buồn như bánh đa vành vạnh
Bẻ chỗ nào cũng thấy phân vân
[…]
[…]
Đôi khi tôi buồn như bánh đa vành vạnh
Bẻ chỗ nào cũng thấy phân vân
[…]
[…]
Những cái hôn gửi đi
Biền biệt phù sa
Đất hẹn má mùa nắng lạ
Vườn đồi
ai nhặt lá ô môi
[…]
Riêng còn có một hạt mưa
Mắt ai khóc vẫn để thừa ra đây
Để treo vào gió trong mây
Để cài vào nắng trên cây đợi người
[…]
[…]
Từ bên ấy sang bên nầy
Con sông vẽ một nét mày bắc ngang
Em về bên ấy sao đang
Tôi thương cổ thụ hai hàng lệ xưa
[…]
[…]
Sống giữa hồn anh ngày ấy trong lành
Em nón trắng trong chiều phố nhỏ
Em áo tím hong tóc dài đợi gió
Chuông nhà thờ một nhịp rộn ràng ngân
[…]
[…]
Lạy giời đừng sáng đêm nay
Đò quên cập bến, tôi say suốt đời.
Chiêu Quân lên ngựa mất rồi…
[…]
Mênh mang trời trăng
Mênh mang dòng trăng
Lục bình tím loang
Một mình tôi đợi
Mai em có về che nhau bên trăng
[…]
[…]
Người còn đây hay người đã xa
Xin hãy thắp ngọn đèn như trong câu hát cũ
Thì dẫu mấy xa xôi cách trở
Tôi nguyện tìm về nghe hát dưới thềm trăng
Sẽ lại xách gầu đi tát cạn cả lòng sông…
[…]
Bao nhiêu năm vẫn cánh buồm nâu
Ta đã đi qua nhiều bờ bến lạ
Nghĩ rằng em chẳng đợi được lâu
Nên lỡ tiêu những đồng tiền giấu mẹ
Nay lặng đứng trong lời gió kể
Cô bé năm xưa vẫn đợi thuyền rồng.
Vầng trăng em đứng giữa trời
Lỡ rơi ngàn mảnh gương ngời mặt sông
Ngày tràn đêm vỗ lên bông
Mình ta khua động cả dòng tịch liêu
[…]