Vĩnh viễn
anh vẫn trở về đêm khuya thắp hàng bạch lạp
tách nước trà nguội như căn phòng có nhiều vết loang
anh đồ lên thành khuôn mặt em hai mắt to đen
là Nh. với chiếc trâm cài trên tóc
[…]
anh vẫn trở về đêm khuya thắp hàng bạch lạp
tách nước trà nguội như căn phòng có nhiều vết loang
anh đồ lên thành khuôn mặt em hai mắt to đen
là Nh. với chiếc trâm cài trên tóc
[…]
Qua đồi ngả bóng nhìn hoa
Mới hay tình đã xót xa bao giờ
Nghìn trùng cách biệt người xưa
Yêu nhau buổi ấy mùa chưa kịp vàng
Bây giờ sương dựng đèo hoang
Tôi bên đồi cũ nhớ tràn bến sông
Đưa tay ngắt ngọn cỏ bồng
Tình lên tiếng gọi người không thấy về.
Ra cổng làng nhặt cơn mưa
Mùa hanh tưới cội tình vừa cháy khô
Đi theo nhịp phách xe thồ
Hỏi han gốc tích nấm mồ thời gian
Lên núi trổ giấc mơ vàng
Kéo chăn huyễn mộng che ngàn vết thương
Trèo lên đỉnh của giọt sương
Đốt trầm hương cũ soi gương mặt mình
Sương rơi
Nặng trĩu
Trên cành
Dương liễu…
Nhưng hơi
Gió bấc
Lạnh lùng
Hiu hắt
Thấm vào
Em ơi,
Trong lòng
Hạt sương
Thành một
Vết thương!…
[…]
Đôi cánh mộng lưng trời nay xếp lại
Người ra đi bụi đỏ chợt hao mòn
Nhớ vầng trăng nửa cài song cửa mộng
Nửa giật mình sương ứa lệ tàn canh.
[…]
Chân lý ngủ mê,
vào cái ngày sương mù ấy
lá đang xanh hay đã phai màu?
hoa bạc đầu hay sắc tím vẫn nhói sâu?
Đường thăm thẳm vô biên, hay đường chỉ năm ba bước?
Mây lang thang trên vai, hay không bao giờ ta tới được
trời cao?
[…]