Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Di ngôn của một người mãi mãi Việt Nam

    Tác giả:

    Nếu xác tôi tan trong cát bụi
    xin cho tôi biến thành
    cát bụi Việt Nam
    Nếu hồn tôi lạc lõng thiên đàng
    bơ vơ địa ngục
    xin cho tôi hóa kiếp
    cầm thú
    côn trùng
    thảo mộc Việt Nam
    Đừng bắt tội tôi
    đầu thai công dân Mỹ
    công dân Pháp
    công dân Anh
    Tôi hãnh diện đã làm người Việt Nam
    vẫn hãnh diện
    đến phút giây tôi nhắm mắt…

  • Trường Sa

    Tác giả:

    […]

    Trường Sa quanh năm tắm nắng mặt trời, ngọn gió nào cũng ngược, cây chịu bão và cây chịu nước, cua còn đỏ cạch như nung. Đàn hải âu mềm mại ung dung – thân xác chúng như làm bằng sóng.

    Sáng nay lòng ta sao cháy bỏng – bọn cướp nào đến bóc đất Trường Sa? Tờ báo trong tay trang gió lật qua, rồng phun nước phía Nam, trứng rồng không đắt bằng giá gạo, chuyến tàu lửa Bắc Nam đánh tráo khách lữ hành và những gã lái buôn.

    Các anh đến tự lúc nào hỡi những người lính giữ biên cương. Ai tính tháng tính năm cùng ngọn sóng! Neo hồn mình giữa quần đảo Trường Sa. Mưa như roi, gió cắt thịt da, nắng lột mặt người, nước biển ăn chân, con hàu cứa. Vết thương chồng lên những vết thương.

    Quê nhà hiện lên khi biển mù sương, sóng chộp vào giấc ngủ – giật mình tưởng lửa cháy Trường Sa!

    […]

  • Nhân dân

    […]

    Những oan hồn chỉ còn bộ xương khô
    Đi lũ lượt, đi tràn ra đại lộ
    Những oan hồn vỡ đầu gãy cổ
    Ôm lá cờ rách nát vẫn còn đi

    Đi qua hàng rào, đi qua những đoàn xe
    Đi qua nắng đi qua mưa đi qua đêm đi qua bão
    Những oan hồn không sức gì cản nổi
    Đi đòi lại niềm tin, đi đòi lại cuộc đời

    Đòi lại những ông quan thanh liêm đã chết tự lâu rồi
    Đòi lại ánh mặt trời cho tái sinh vạn vật…
    Tôi tỉnh dậy thấy mặt tràn nước mắt
    Nước mắt của Nhân Dân mặn chát rót vào tôi.

    […]

  • Hoàng Sa nộ khí phú

    Tác giả:

    […]

    Đã biết,
    Hễ gieo chinh chiến là kín đất đau thương,
    Nếu động can qua thì mịt trời tang tóc.
    Vậy mà sao,
    Chẳng lo điều yên nước no dân,
    Lại quen thói xua quân chiếm đất?
    Như nước ta,
    Một dải non sông, nam bắc chung giềng,
    Trăm triệu anh em, trước sau như nhất.
    Hoàng Liên, Tam Đảo, Hồng Hà, Cửu Long, là máu là xương,
    Phú Quốc, Côn Sơn, Trường Sa, Hoàng Sa là da là thịt.
    Máu xương đâu lẽ tách rời,
    Thịt da dễ gì chia cắt?
    Mà là liền tổ quốc phồn vinh,
    Mà là khối giang sơn gấm vóc.
    Người trăm triệu nhưng vốn một lòng,
    Tim một trái dẫu nhiều sắc tộc!
    Nữ nhi chẳng thiếu bậc anh hùng,
    Niên thiếu cũng thừa người kiệt xuất.

    […]

  • Bên cột mốc

    Tác giả:

    […]

    Tiếng xe ngựa qua cầu Kỳ Lừa
    Lóc cóc dưới chiều mưa
    Tấm bạt rách trên mui gió lật
    Che mái đầu mấy người đàn bà
    Nói những chuyện cuốc cày mua bán
    Em bé Nùng ngồi trong quang mẹ gánh đi sơ tán
    Như chính tôi thuở nào
    Mắt em nhìn thăm thẳm làm sao!

    Thăm thẳm một đời bao thứ giặc
    Chưa giặc nào như giặc này
    Quân ăn cướp quân phản trắc
    Đã từng vào nhà ta
    Như một người bạn thân một người đồng chí
    Thăm hỏi vợ ta
    Bồng bế con ta
    Siết tay ta rất chặt
    Cùng nhau ngồi ở góc phòng kia
    Quanh bộ bàn ghế trúc
    Bữa ăn tươi có nem rán bún bò
    Bánh bao nhân thập cẩm…

    […]

  • Tổ quốc ở Trường Sa

    […]

    Việt Nam ơi! dưới bão táp mưa sa
    Người thắp sáng một niềm tin bền bỉ
    Những giếng dầu trụ vững giữa khơi xa
    Dầu là máu thắp trên thềm lục địa

    Sớm mai này nắng ấm ở Trường Sa
    Tiếng gà gáy bình yên trên ngực đảo
    Tiếng trẻ nhỏ đến trường nơi sóng bão
    Thêm một lần Tổ quốc được sinh ra.