Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Mẹ đâu ngờ

    Tác giả:

    […]

    Mẹ đâu ngờ
    Mẹ đâu ngờ
    Sau lưng mình từ máu đẫm trồi lên
    Trồi lên
    Chiếc ghế
    Có thằng con thoát chết vụ khui hầm
    Trở về ngồi chễm chệ

    Cái mặt nó bây giờ mới đạo mạo làm sao
    Nói năng đứng ngồi quan trọng
    Thâm tâm chỉ nghiền ngẫm cách nào
    Êm nhất
    Lẹ nhất
    Cho mỗi ngày chiếc ghế thêm cao

    […]

  • Tổ quốc

    […]

    À ơi
    Cha già như chiếc bình vôi
    Vắng con tóc bạc da mồi ai thương
    Trở trời trái gió tai ương
    Con nhờ cái vạc kêu sương lo giùm
    Lời ru làm vầng trăng căng sữa
    Ai bắn vào ngực ta mũi tên
    Mai không còn nghe nữa
    Vạc thôi ăn đêm
    Cò thôi dỗ ngủ
    Rồi đây ta phải ru con
    Bằng lời xứ lạ héo mòn đôi môi
    Nước Việt ơi
    Nước Việt như chiếc võng
    Suốt canh dài ngồi thức hát ầu ơ.

  • Những huyết cầu Tổ quốc

    […]

    Thứ lỗi cho ba
    Khi bài thơ đầu đời cho con, không thể bình yên!
    Kẻ thù lăm le cướp biển nước mình
    Đất nước bốn nghìn năm trên sóng
    Đừng quên: sau lời thề, lông ngỗng…
    Giai nhân, huyết ngọc đổ bên trời.

    Một ngày
    Khi con nếm trên môi,
    Con sẽ thấy máu mình vị mặn.
    Bởi trong máu luôn có phần nước mắt
    Ta hiểu căm thù, ta biết yêu thương.

    Con sinh ra rạng rỡ một huyết cầu
    Của đất nước bốn nghìn năm không ngủ
    Để điều này lớn lên con hiểu
    Bây giờ, ba phải kể cùng con.

  • Tổ quốc nhìn từ biển

    […]

    Đêm trằn trọc nỗi mưa nguồn chớp bể
    Thương Lý Sơn đảo khuất giữa mây mù
    Thương Cồn Cỏ gối đầu lên sóng dữ
    Thương Hòn Mê bão tố phía âm u

    Nếu Tổ quốc nhìn từ bao thương tích
    Những đau thương trận mạc đã qua rồi
    Bao dáng núi còn mang hình goá phụ
    Vọng phu buồn vẫn dỗ trẻ, ru nôi

    Nếu Tổ quốc nhìn từ bao hiểm họa
    Đã mười lần giặc đến tự biển Đông
    Những ngọn sóng hoá Bạch Đằng cảm tử
    Lũ Thoát Hoan bạc tóc khiếp trống đồng

    […]

  • Tạ

    Tác giả:

    […]

    Sau cuộc trường chinh ba mươi năm
    Quỳ rạp trán xuống đất làng
    Con tạ…
    Con tạ đất làng quê
    Thấm đẫm máu bao anh hùng đã khuất
    Không ngọn cỏ nào không long lanh nước mắt
    Không lá cây nào không mặn chát gian lao!

    […]

  • Thử nói về hạnh phúc

    Tác giả:

    […]

    Đêm nay ai dắt tay nhau vào tiệc cưới
    ai thức trắng lội sình
    ai trầm ngâm viết những câu thơ thông minh
    ai trả nghĩa đời mình bằng máu
    máu đỏ thật không ồn ào
    máu ướt đẫm thấm vào ngực áo

    hạnh phúc nào cho tôi
    hạnh phúc nào cho anh
    hạnh phúc nào cho chúng ta
    hạnh phúc nào cho đất nước

    những câu hỏi chưa bao giờ nguôi được
    mảnh đất hôm nay bè bạn chúng tôi nằm
    nơi máu đổ phải sống bằng thực chất
    không ai nỡ lo vun vén riêng mình
    khi mộ bạn chính bàn tay anh đắp

    nơi cao nhất thử lòng ta yêu đất nước
    thử lòng ta chung thuỷ vô tư
    nơi vỡ vụn dưới chân bao mảng đêm hèn nhát
    những gương mặt ngẩng lên lấp lánh chất người

    […]

  • Tổ quốc

    Tác giả:

    […]

    khẩu súng chống tăng ghì chặt vào vai
    anh xạ thủ H’Mông mười tám tuổi
    khi lũ giặc đang điên cuồng lao tới
    một chấm nhỏ trên bản đồ một chấm nhỏ thiêng liêng

    phút người lính đứng bật lên cắm chặt chân vào đất
    phút ấy, đất dưới chân anh là Tổ Quốc

    quả đạn rời nòng trong chớp mắt
    xe tăng cháy ngang đồi lũ giặc lùi xa
    anh lính trẻ mỉm cười lau mồ hôi trên mặt
    gương mặt dịu lành như Tổ Quốc chúng ta

  • Nhìn từ xa… Tổ Quốc!

    Tác giả:

    […]

    Xứ sở nhân tình
    sao thật lắm thương binh đi kiếm ăn đủ kiểu
    nạng gỗ khua rỗ mặt đường làng

    […]

    Xứ sở thông minh
    sao thật lắm trẻ con thất học
    lắm ngôi trường xơ xác đến tang thương

    Tuổi thơ oằn vai mồ hôi nước mắt
    tuổi thơ còng lưng xuống chiếc bơm xe đạp
    tuổi thơ bay như lá ngã tư đường

    […]

    Xứ sở cần cù
    sao thật lắm Lãn Ông
    lắm mẹo lãn công

    Giả vờ lĩnh lương
    giả vờ làm việc

    Tội lỗi dửng dưng
    lạnh lùng gian ác vặt
    Ðạo Chích thành tôn giáo phổ thông

    […]