Một chút với lục bình
Có một loài hoa
Vừa đi
Vừa nở
Em có chồng rồi
Anh ở vậy thôi
Nửa mai
Thương đứng
Nhớ ngồi
Biết loài hoa ấy
Vừa trôi
Vừa buồn
Có một loài hoa
Vừa đi
Vừa nở
Em có chồng rồi
Anh ở vậy thôi
Nửa mai
Thương đứng
Nhớ ngồi
Biết loài hoa ấy
Vừa trôi
Vừa buồn
[…]
Dẫu vẫn nhủ đời ta như xúc xắc
Mà được thua nằm trong cánh tay gieo
Sao mỗi bận chào nhau rồi người quay gót,
Ta vẫn thấy ta thêm một chút nghèo…
[…]
Em để lại trong tim tôi một mũi dao
Thi thoảng lại nhấn sâu thêm một chút
Tôi mang nó suốt đời,
Còn em thì không biết
Những mùa thu ướt máu vẫn đi về
[…]
[…]
Nhà anh bên Nàn Sán
Bếp lửa vùi sương mây
Gặp em phiên Cán Cấu
Vòng bạc lồng cổ tay
Ta cưới thôi em nhé!
Cùng trèo núi trỉa ngô
Hái mạch ngon nặn bánh
Nắm chung đuôi ngựa thồ
[…]
[…]
Như cuộc vui mình không được dự phần
Tôi dắt lặng im bóng tôi đi ngược nắng
Mưa cuối đông đã phai gió đầu xuân sắp cạn
Níu phía xưa xa thao thiết gọi tên mùa…
[…]
Sài Gòn từ nay chắc buồn
Tôi dối tôi nhiều em biết không
Tôi biết em thường mang thư vào lớp học
Mà lòng sầu muốn khóc
[…]
[…]
Em về đi…
Bóng nhỏ cuối con đường
Tờ giấy trắng rơi từ vở cũ
Giọt mực tím tròn vo nằm ủ rũ
Viên phấn bỗng nhiên lăn vỡ trên sàn
[…]
[…]
Lạnh giá đến nao lòng ngút ngát gió heo may
Lá sấu rụng rối chân mưa ngâu mềm rễ cỏ
Hà Nội mấy ngàn đêm thở dài thương nhớ
Chiều nay như người lạ tìm về
Đến Ngọc Hà hỏi làng ra Yên Phụ tìm đê
Xóm Vẽ bến Chèm vắng thuyền nan đò gỗ
Đường Cổ Nhuế không tãi rơm quạt lúa
[…]
[…]
Xưa con sáo sang ngang có cuộc tình hóa đá
Em không cùng tôi đi hết những chân trời…
[…]
Bỗng nhớ lại… mọi điều sao giản dị
Tôi như em vụng dại đến đau lòng
Chỉ cần một trong hai người biết nghĩ
Lúc bấy giờ ta dễ mất nhau không?