Em không thể nói lời từ biệt
[…]
Câu thơ rơi như lá vàng trên đất
Khẽ cuốn theo gót gió la đà
Cửa đóng mở ngôi nhà hạnh phúc
Như đón em vào
Lại đuổi em ra…
[…]
[…]
Câu thơ rơi như lá vàng trên đất
Khẽ cuốn theo gót gió la đà
Cửa đóng mở ngôi nhà hạnh phúc
Như đón em vào
Lại đuổi em ra…
[…]
[…]
định mệnh phải chăng là chuỗi tình cờ
ta lần từng mắt một
tôi cố sống hôm nay
chính là để thử xem ngày mai cái gì sẽ tới
cho đến ngày nhắm mắt
người hãy hiểu dùm tôi
trọn một đời chờ đợi
chỉ một bước chân thôi
không bao giờ trở lại
chỉ một tiếng nói thôi
(đã hằng hằng nín lặng)
chỉ một ánh mắt thôi
(đã ngoảnh đầu vĩnh viễn)
[…]
[…]
Khi ngó lại suối nọ còn tuôn chảy
Nước nở hoa khi gặp đá dạm lời
Anh đứng sững bên bờ đau hồn cỏ
Con bướm giang hồ lả cánh bay rơi
[…]
[…]
Thương ta cội nguồn đã lạc
Thương em chiều xế bên ngàn
Quay lưng xuôi về chốn khác
Mở cánh cho sầu bay sang
Sương trắng ngày xưa mờ mịt
Ai về chân bước lang thang
Lời hát vang mùa cô tịch
Thương trăng xế tuổi mơ màng
Lòng hẹn yêu người đến chết
Hôm qua sao thấy ngỡ ngàng
Bởi trên vai buồn đã nặng
Bởi trên đầu mây nghe giăng
[…]
[…]
Xóa tôi con dốc xa mù
Dã quỳ vàng cả mùa thu xưa rồi
Em nào phải của riêng tôi
Nên trăm năm vẫn là ngôi quán sầu
[…]
[…]
Em làm nát cánh mưa ngâu
Những mùa thu úa nhịp cầu đã trơn
Tay tôi gầy nhánh cúc buồn
Con sông đã cũ nước còn chảy xuôi
Giờ em áo mỏng quê người
Bỏ rơi sợi tóc môi cười lạnh căm
Đêm dài ở phía xa xăm
Mắt khuya khép mộng trăm năm đã tàn
[…]
[…]
Em vùi da thịt trên bồn cỏ
Cột điện làm se những sợi vàng
Lời trăn trối nén tung ngoài lệ
Hai đứa gần nhau giấc ngủ đen.
[…]
Em nước mắt, hai đứa cùng cay đắng
Hai đứa cùng đã có một thời xa
Nhưng chẳng lẽ người thứ ba phải khóc
Vì những bông tàn trong kí ức hai ta?
Anh không thể nào còn tốt được như xưa
Anh biết thế và đau lòng bởi thế
Hết dịu ngọt thôi thì em cứ rẽ
Hoa tình yêu không thể nở đất cằn.
[…]
[…]
Đã qua thời lúa xanh đòng
Sao còn đỏ mắt riềng giong đợi gì
Về thôi em, hãy về đi
Lửa rơm dễ bén bấc chì khó tan!
Không cùng củi lửa tro than
Đành gom hương nhớ thả làn gió bay
Đò ngang muộn chuyến cuối ngày
Biết là sông hẹp đêm nay rất dài…