Bùa lá
Lá vàng tôi thả bùa mê
Cho ai nhặt về làm chút duyên chơi
Lỡ làng mười tám đôi mươi
Tôi đi chợ muộn kiếm cơi trầu già
Tơ vương tóc rối chân gà
Ai mua tôi bán – để mà cầu duyên…
[…]
Lá vàng tôi thả bùa mê
Cho ai nhặt về làm chút duyên chơi
Lỡ làng mười tám đôi mươi
Tôi đi chợ muộn kiếm cơi trầu già
Tơ vương tóc rối chân gà
Ai mua tôi bán – để mà cầu duyên…
[…]
Trong khu vườn ta mùa đông vừa chết
Xác lá vun thành nắm mộ tàn
Em đâu biết xuân đời vừa đến
Trên tay anh hồn đậu úa vàng
Giọt phúc mới mùa hoa đã rớt
Giữa cõi đời, ai khóc, ai vui
Em cũng vậy, xin đừng ngấn lệ
Cho đời nhau riêng chút ngậm ngùi
[…]
[…]
Quan hà lộng gió chinh phu
Rừng thu tắm máu
Máu thu gội chiều
Tơ vàng nhỏ giọt lệ điều
Đăm đăm tay vẫn chiều chiều quay xa
Xa quay nhẹ
Làn tơ vẫn đứt
Em hỏi lòng
Tơ đứt vì đâu
Sông ngân lỡ bắc nhịp cầu
[…]
[…]
Có bầy én về
Không phải để báo tin xuân
Vì anh biết mùa xuân đã chết
Có bầy én về tìm ruồi trên giây thép
Chuỗi hạt huyền vỡ tan
[…]
[…]
Phải chăng vì em quên
không giam cầm con dế đầu si
trong vỏ bao diêm kín lặng thành trì
để nó trốn qua khe tường bão đổ
sang mảnh vườn mai ly
[…]
Thế là đã mùa thu, mùa thu như chiếc lá
Sáng hôm nay anh thấy, nhặt sau nhà
Anh đứng đọc những dòng mưa buồn bã
Như những dòng vĩnh biệt của ngày qua
[…]
[…]
Chạm thu, nắng úa hiên ngồi
Vàng phai ngọn lá ngang trời nhớ thương
Chiều nay áo trắng lạ thường
Cúc xưa giờ nở lạc vườn nhà ai?
Em xa, như tiếng thở dài
Đường tôi quạnh quẽ hai vai cỏ gầy
[…]
Cây buồn lá đến rơi thôi
Hồn dang cánh muộn thu đời nhá nhem
Mối đùn đất đắng cay em
Bù nhau chưa đủ lệ hoen ngày vàng
Chung thân tôi – địa ngục nàng
Ngậm trầm nuốt ngải mong chàng yên vui
[…]
[…]
Những khi nắng đổ mưa òa
Hãy làm một hạt phù sa lắng bồi!
Em là gió chướng vào tôi
Thổi tung ra biển quãng đời nhớ quên
Bàn tay nâng bàn tay êm
Ngỡ là chiếc lá những đêm đợi chờ
Em còn vương với câu thơ
Thời gian xếp gấp bên bờ mắt đen.
[…]
[…]
Tháng ngày tàn của một năm phai
Ta đi chiều lạnh bến sông dài
Áo xưa đáy nước còn mơ bóng
Người vội sang đò cho áo bay
Tháng ngày tàn của một năm phai
Rót xuống đời nhau cốc rượu đầy
Men đã kề môi chưa kịp ấm
Sương mù chợt ướt lạnh vòng tay
Tháng ngày tàn của một năm phai
Ta với ta bạc tóc đêm dài
Vườn xuân leo lét đôi tàn nến
Thắp làm sao nổi một cơn say
[…]