Mưa ngoài ô cửa
[…]
Nghe cựa quậy bức tường loang ố
Đêm vẫn gối đầu lên một cánh tay
Người về từ ngày cũ
Bước qua nhưng nhức áo choàng
Không nhớ rõ có ai đó đã nói với mình
Em buồn hơn cỏ
Hay ta lại hẹn nhau lần nữa
Ngón tay buông khát gầy qua cửa…
[…]
Nghe cựa quậy bức tường loang ố
Đêm vẫn gối đầu lên một cánh tay
Người về từ ngày cũ
Bước qua nhưng nhức áo choàng
Không nhớ rõ có ai đó đã nói với mình
Em buồn hơn cỏ
Hay ta lại hẹn nhau lần nữa
Ngón tay buông khát gầy qua cửa…
[…]
Để em giúp anh thắp một nén tâm thành
Dưới đức Phật thiêng kính
Trong bóng tối thâm u và mùi hương huệ trắng
Anh đã cầu xin những gì?
Anh đã cầu xin cho ai?
Mà mồ hôi trên trán Phật lấm tấm?
Nắm chặt tay em, nắm lấy tay em
Hãy dắt em tới dưới tán bồ đề kia
Hãy để em nhìn vào tận sâu bí mật
Dù chỉ bằng im lặng
[…]
Chị Hai, chị Ba thương gối mỏi đêm dày
Trầu son để ngỏ lời miệng thế
Anh Tư gom men nếp ruộng
Dồn xuống đáy nồng
Dằn lòng Giêng Hai bỏ không
[…]
[…]
Ăn mèn mén bằng muôi gỗ
Uống nước đun bằng ấm đồng
Thương anh
Em giữ lửa suốt mùa đông
[…]
Cần chuẩn bị cho cuộc chia tay ban mai
Khi cánh đồng còn mơ ngủ
Ta đã sống nhiều rồi cánh đồng tuổi nhỏ
Mùi lúa mùi khoai và mùi cỏ
Mùi dậy thì của gió tháng giêng.
Còn đọng lại nơi ta thạch nhũ
của giọng trầm; của đau khổ ngây ngô
của con dế khóc hờ
mục đồng tệ bạc, đốt tím khói chiều.
Cô Tấm không yêu
Cũng về làm vợ
Ngủ một giấc dài chỉ nhưng nhức cỏ may khô.
[…]
Cuối bản Poong-kọn có con chim Quyên qui
chiều chiều hót gọi chân anh về phía ấy
nắng nương thì vàng đòng nếp nương đương mẩy
dặt dìu nhịp nhịp
“quyên qui”
[…]
Đốt cháy điếu thuốc cuối cùng này đi
rồi mình đưa nhau về
qua những con phố ê hề lô cốt
những hàng me non mới mọc
lá lấm lem mưa ướt đầu mùa
chẳng có gì là của ta tất cả
[…]
[…]
Gần là bao nhiêu?
xa là bao nhiêu?
. . .
bao nhiêu là bạc đẹp mắt người ta?
bao nhiêu điêu ngoa cho vừa miệng thế?
bao nhiêu chua khế đổi chát được vàng, bao nhiêu ba gang đong ham hố đủ?
bao nhiêu thì khờ dại?
bao nhiêu mới khôn ngoan?
[…]
nước mắt bao nhiêu cho vừa hạnh phúc?
môi cười bao nhiêu cho cạn niềm đau?
hẹn nguyện bao nhiêu cho tới ngày sau?
phụ rẫy bao nhiêu cho xa đen bạc?
[…]