Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Sáng tạo

    Tác giả:

    […]

    Mặt trời mọc!
    Mặt trời mọc!
    Rưng rưng mùa hoa gạo
    Lỡ một mai tôi chết trần truồng không cơm áo
    Thì hồn tôi xin phảng phất chốn trăng sao
    Ðể nhìn các anh như vừa gặp buổi hôm nào
    Và trong câu chuyện tôi sẽ cười nhắc bảo:
    Còn sáng tạo ta hãy còn sáng tạo.

  • Lời thi sĩ gửi cho nàng thơ

    […]

    Tôi hát khúc trần gian đầy ân ái
    Em dạo cung hồ cầm đó ngày xưa
    Cơn gió xuân xa, lưng trời thổi lại
    Mộng bình yên thôi đã mất bao giờ

    […]

    Em cứ bỏ về non xanh dặm biển
    Ta cứ xa vời xa thẳm hoài mong
    Rồi phút chốc bút sầu ta hiển hiện
    Cánh tay em thành một áng cầu vồng

    Em hãy khóc để lá vàng rơi rụng
    Chuỗi sầu mơ kết lại trái hoa đời
    Mai trần thế phai mờ như chiếc bóng
    Ta và em dựng lại chút tình người.

  • Thơ tình viết về một người đàn bà không có tên (III)

    Tác giả:

    […]

    Mắt mênh mông lặng lẽ ngón tay gầy
    Giọt mưa lạnh chảy dài trên má
    Ngọn đèn vàng ô kính vỡ
    Con ngựa gầy phiêu bạt thảo nguyên xa
    Tôi lớn lên trong ngọn gió nhà ga
    Ngọn gió của rừng già khắc nghiệt
    Bao giấc mộng gió đuổi vào dĩ vãng
    Chỉ thổi bùng nỗi nhớ về em
    Bao lưỡi lê đỏ sẫm máu hoàng hôn
    Tường gạch đổ những tờ lịch nát
    Tôi bôi xóa rất nhiều thề ước đẹp
    Riêng với em tôi chẳng phản bao giờ.

    […]

    Em ở đâu? bao năm tháng qua rồi
    Người ta bảo rằng em đã chết
    Người ta bảo quên đi đừng phí sức
    Hãy chấp nhận những vách tường có sẵn
    Em làm gì có thật mà mong.

    […]

  • Ác mộng

    Tác giả:

    […]

    Ta quên hết! Ta sẽ làm Bạo Chúa,
    Sống nghìn năm ngự trị một lòng em.
    Cuộc ân tình ghê rợn suốt muôn đêm
    Nào ai tiếc thương gì thân mỹ nữ!
    Tay mỏi ôm sẽ dày vò nhung lụa,
    Phấn hương nhàu, tan tác áo xiêm bay
    Ta bắt em cười, nói, bắt em say,
    Ta đòi lấy mảnh linh hồn bỡ ngỡ.
    Ôi! ly rượu em dâng toàn huyết đỏ,
    Ta uống cùng dòng lệ chảy đêm xưa,

    […]

  • Bài thơ còn lại

    Tác giả:

    […]

    Em cúi đầu và lặng lẽ bước đi
    Từ hôm ấy cửa nhà anh bỏ ngỏ
    Bước rất nhẹ như hường qua sắc đỏ
    Như màu trời len lén bước vào xanh
    Như thời gian vò nát lá thư tình
    Bước rất nhẹ như vẫn còn đứng lại
    Bước rất nhẹ như mùa Thu con gái
    Như bàn tay khẽ hái tiếng đàn tranh
    Như chưa lần nào em nói: yêu anh
    Như mãi mãi anh còn nguyên thương nhớ
    Bước nhè nhẹ như bóp mềm hơi thở
    Như ngập ngừng chưa nỡ xé chiêm bao
    Em có về ăn cưới những vì sao
    Để chân bước trên giòng sông loáng bạc
    Ở một chỗ tưởng chừng như đi lạc
    Yêu một người mà cảm thấy mênh mông
    Em đi ngang nhịp bước có lạnh lùng
    Mà sao vẫn y nguyên bài thơ cũ?

    […]