Tạp cảm
[…]
Hồn lau bạc cũng trở mình thao thức
Nghe xương cốt của ngàn năm vẫn nhức
Trắng im lìm như cát trắng, hư không!
Sau những tưởng tháng năm hào phóng lắm
Anh cay đắng chạm lộc vừng lấm thấm
Em cô đơn ngao ngát dây bìm…
[…]
Hồn lau bạc cũng trở mình thao thức
Nghe xương cốt của ngàn năm vẫn nhức
Trắng im lìm như cát trắng, hư không!
Sau những tưởng tháng năm hào phóng lắm
Anh cay đắng chạm lộc vừng lấm thấm
Em cô đơn ngao ngát dây bìm…
[…]
Tháng ngày tàn của một năm phai
Ta đi chiều lạnh bến sông dài
Áo xưa đáy nước còn mơ bóng
Người vội sang đò cho áo bay
Tháng ngày tàn của một năm phai
Rót xuống đời nhau cốc rượu đầy
Men đã kề môi chưa kịp ấm
Sương mù chợt ướt lạnh vòng tay
Tháng ngày tàn của một năm phai
Ta với ta bạc tóc đêm dài
Vườn xuân leo lét đôi tàn nến
Thắp làm sao nổi một cơn say
[…]
[…]
Phố cong một vành trăng khuyết
Tháng năm mơ ước chưa đầy
Tôi trong chiêm bao lẽo đẽo
Ði về thương nhớ khôn khuây.
Bạn bè của tôi ở đấy
Mỗi thằng một dạng lo toan
Lật trang sách tiếng cá quẫy
Ðêm rơi đầy chiếc gạt tàn.
[…]
Mấy hôm nay không mưa. Tháng Năm đẹp như Thơ! Bắt đầu mùa Hạ mới, tiếng ve sầu chắc nổi ở quê nhà, quê xưa? Những chùm hoa lựu như chứa chan thêm màu nắng? Những cọng hoa huệ trắng như xa vắng nỗi buồn? Trên đầu suối nước tuôn mang màu xanh của núi, về đâu hỡi dòng suối? Về đâu về con sông? Về đâu về hướng Đông đổ đầy thêm Nam Hải?
Ơ kìa em cô gái đi trong ngày tháng Năm. Hoa giấy nhuộm màu trăng nở vàng sân gạch đỏ… Em đi hoa sen nở sau gót giày biết không? Em đi về nhớ nhung, cõi nào anh tư lự. Chưa đủ buồn xa xứ nên buồn thêm có sao! Em đi con đường cao, lòng anh chùng lũng thấp, tại sao vừa thấy mặt mà nhớ như hôm qua, mà nhớ như rất xa…
[…]