Anh còn nợ em
[…]
Anh còn nợ em
Dòng xưa bến cũ
Con sông êm đềm
Anh còn nợ em
Chim về núi Nhạn
Trời mờ mưa đêm…
[…]
[…]
Anh còn nợ em
Dòng xưa bến cũ
Con sông êm đềm
Anh còn nợ em
Chim về núi Nhạn
Trời mờ mưa đêm…
[…]
[…]
Còn nguyên vẹn những đêm dài thao thức
Tựa bao lơn, anh ngắm chấm đèn xưa
Đốm sáng nhỏ hay mắt sầu rưng rức
Không gian buồn như có rắc tơ mưa.
[…]
Em ơi đừng sợ
Anh thu cái chết tới đây
Cho em sống trọn một ngày
Trời của em xanh màu bình yên
Chiều nay em nhé đừng quên
Ra ngõ ngoài hong tóc
[…]
Trời đẹp như trời mới tráng gương
Chim ca, tiếng sáng rộn ven đường
Có ai bên cửa ngồi hong tóc
Cho chảy lan thành một suối hương…
[…]
Hôm qua có người quen về Huế
đi chuyến tàu đêm
ga buồn, mưa nặng
anh nghĩ về em nhưng không gì gửi tặng
còn rất nhiều sầu đâu nỡ gửi cho em
[…]
[…]
Này những hàng cây đứng trơ xương
Có đứng như ta đứng nát lòng
Có như ta đứng chờ không hẹn
Một người… không biết nhớ ta không?
[…]
Sao anh còn trẻ thế
Sao em còn trẻ thế
Sao tình yêu hai ta còn trẻ thế
Lại lăn vào
Một cuộc chiến già nua
[…]
[…]
Bầy sẻ cũ đã cùng em đi mất
Hiên xưa thèm đến khát một lời chim
Tôi lặng lẽ thả khói vào mây xám
Nhận ra hoa vàng sắc nhớ im lìm.
[…]
Buổi chiều ở đó, lần đầu tiên anh nói yêu em
Lần đầu tiên anh kể lể những ước mơ lẻ loi cuộc đời ta
Trên bầu trời xanh thẫm
Một vì sao mới mọc
Anh biết lắm
Đời sống chúng ta nào phải ở đây
Bởi những đêm hỏa châu mở đường cho giờ giới nghiêm – thả dù xuống mặt đất cằn cỗi những lời bom đạn
Anh biết lắm
Giấc mơ chúng ta nào phải ở đây
Bởi những thây người đứng lên, quay một vòng, ngã xuống
Bởi những giọt nước mắt nóng chưa kịp khô trên bộ áo đầy máu me
Anh biết lắm
Hãy nhìn anh không bằng ánh sáng hỏa châu rọi đường trong đêm sương mù
Hãy nhìn anh không như đôi mắt van lơn trước hầm giây thép gai
Hãy nhìn anh bằng ánh sáng tình yêu ta chứa chan vùng trời cũ
Nơi cái chết đóng vai một tên hề xa lạ
Nơi những người ngã xuống sẽ sống lại
Nhìn anh yêu em
Nơi ở đó giấc mơ chúng ta là một tinh cầu cô đơn trong mưa bão
[…]
[…]
Về tây hiên cũ
Nghe mưa đầu sông
Tóc em hà xứ
Đời ta tang bồng