Mười năm đứng trước Đà Lạt
[…]
Anh biết và anh đợi hằng đêm
Như tường vi đợi gió qua thềm
Như trăng rằm đợi mùa sương khói
Anh đợi mười năm tiếng guốc em…
[…]
Anh biết và anh đợi hằng đêm
Như tường vi đợi gió qua thềm
Như trăng rằm đợi mùa sương khói
Anh đợi mười năm tiếng guốc em…
[…]
Đã có lần tôi muốn nguôi yên
Khép cánh cửa lòng mình cho gió lặng
Nhưng vô ích làm sao quên được
Những yêu thương khao khát của đời tôi
Tôi thở trong sức gió muôn người
Mùa gió mới nhờ em tôi có lại
Bài hát cũ tôi hát cùng đồng đội
Lại dập dồn như gió khắp rừng khuya
[…]
[…]
Lối về nhà em mùa này chắc lạnh
Những súc gỗ lột da nằm sân ga hổn hển
Bụi than làm xám đen nền trời kỉ niệm ngày hai đứa mới yêu nhau
Những mẩu chuyện thần tiên hồi trẻ dại
Tóc em đùa cánh đồng đừng buông lau gió thổi
[…]
Hè phố đêm khuya trầm mặc
Nói về Em
Quán nhỏ đền lu ám khói
Nói về Em
Trang sách thơm mùi giấy mới
Nói về Em
Hồi còi rộn rịp sân ga
Nói về Em
Tiếng dương cầm bay qua cửa sổ
Nói về Em
……
Và trái tim tôi đau khổ
Vì không được nói về Em.
[…]
– Anh của riêng em
Anh rất lớn của em
(Anh lớn thật, nhưng hiện đang rất bé)
Và hai tay ghì cổ nàng
Tôi kêu:
Mẹ ơi!
Mẹ, mẹ!
bằng một giọng hài nhi
mới học kêu bập bẹ
trong hơi thở bừng bừng
như bốc men
– Lời vô thức?
hay là tôi đối thoại?
Sau đêm ấy là nàng đi
đi mãi!
[…]
[…]
Cho ta một chút mày hoa
Chút môi hạnh thắm người xa tới gần
Để ta kể với phù vân
Dù sao đời đã một lần có em
Cho ta một chút thuyền quyên
Chút hương thân thể bay lên ngọt ngào
Mai về ngủ dưới trăng sao
Nằm nghiêng gối cũ chiêm bao thấy người
[…]
[…]
Mượn tình yêu để diễn đạt chính mình
Cặp thân thể nồng nàn và trong suốt
Cái ngôn ngữ dịu dàng không ngượng ngập
Hai tâm hồn bình tĩnh nhận ra nhau
Hai tâm hồn chờ đợi đã từ lâu
Cái giây phút dứt tung những xích xiềng êm ái
Không son phấn điểm trang, không lụa là che đậy
Họ như là trời đất mới sinh ra
[…]
[…]
Những gì đã mất đi, những gì im tiếng nói
Những nguồn trong sau đá sỏi, bùn lầy
Bao đau thương che khuất bởi tháng ngày
Bao khát vọng ngủ yên giữa nhọc nhằn, vất vả
(con thuyền nan trên cát vàng quên biển gió
câu thơ nằm trong trang sách chẳng người xem)
Sáng mai nay đều đã trở về em
Khi em bước qua con đường cỏ lạ
Giọt nước mắt trên môi cười và niềm vui se giá
Sáng mai này em đến cuộc đời anh.
[…]
[…]
Em về Phú Nhuận hay đâu
Còn tôi hai sáu tuổi đầu rồi đây
Quê hương thì nửa phương này
Hai bàn tay vẫn khô gầy như xưa
Ngắm tôi tôi thấy tôi thừa
Nghìn năm chuyện cũ bây giờ… thôi, em
[…]
Tôi sẽ chết dễ dàng hơn đã sống,
Mắt không buồn vì nhắm đến muôn thu.
Con chim nào xanh, giấc mộng nào hư,
Lời bay bướm lặng dần vào dĩ vãng,
Ba mươi đến khỏi lo tiền cơm tháng!
Cô mỉm cười, cô có biết gì đâu!
[…]