Vì sao
[…]
Mười năm rồi như hòn đảo cô đơn
Nằm nghe gió hờn tung sóng bạc
Bỗng một hôm hàng dừa lên tiếng hát
Một chiếc thuyền buồm ghé đảo thần tiên
Đảo với thuyền từ buổi ấy nên duyên
[…]
[…]
Mười năm rồi như hòn đảo cô đơn
Nằm nghe gió hờn tung sóng bạc
Bỗng một hôm hàng dừa lên tiếng hát
Một chiếc thuyền buồm ghé đảo thần tiên
Đảo với thuyền từ buổi ấy nên duyên
[…]
Mắt em một chấm sao trời
Giọt cười ẩn hiện rạng ngời trong mơ
Rối lòng đã tự bao giờ
Làm sao dứt được sợi tơ vô tình
Trời cho em có cái nhìn
Sắc như dao cứa vào tim của người
Lại thêm một nét môi cười
Người dưng bỗng thấy thành người thân ta
[…]
[…]
Chi lạ rứa, người cứ làm tui ngại,
Biết sông sâu hay cạn giữa tình đời?
Bên ni bờ vẫn trong trắng chơi vơi,
Mà bên nớ trầm ngâm mô có kể.
Không muốn khóc, nhưng cứ từng ngấn lệ,
Đọng làn mi ấp ủ mối tâm tình.
Bên ni bờ hoa thắm bớt tươi xanh,
Mà bên nớ huy hoàng và lộng lẫy.
Muốn lên thuyền mặc sóng cuồng xô đẩy,
Nhưng thân đau nên chẳng dám đánh liều.
Đau chi mô có lẽ hận cô liêu,
Mà chi lạ rứa hè, ai hiểu nỗi!
[…]
[…]
Biết làm sao bây giờ
Chính lối này đưa em tới anh…
[…]
Hồn tôi giếng ngọt trong veo
Trăng thu trong vắt biển chiều trong xanh
Hồn cô cát bụi kinh thành
Đa đoan vó ngựa chung tình bánh xe
Tôi đã chôn sao anh cứ hiện về?
Nấm mồ ấy không một lần hương khói
Vùi sâu anh trong quãng đời nông nổi
Tôi bồi hồi, tôi bối rối, tôi yêu
[…]
Hà Nội cơ hồ loạn tiếng ve
Nắng dâng làm lụt cả trưa hè
Năm xưa một buổi đang mưa lụt
Tôi tiễn chân người sang biệt ly
Từ buổi về đây sầu lại sầu
Người xa vời quá, ai thương đâu!
Tôi đi ngửa mặt trên hè vắng
Xem những cành cây nó cưới nhau
[…]
Em vẫn đợi anh về
Nơi chốn cũ đồng quê
Cỏ mật thơm trong gió
Nói những lời đam mê.
[…]
chiều hái, gặt bóng cây
chất đầy đêm tĩnh, lặng
như tôi gửi bàn tay
trên ngực người xa, vắng
sáng bước ra vườn sau
cây từng ngày thay, đổi
tôi có em dài, lâu
tự phút đầu lá bối
[…]
Trong những hốc buồn xa thẳm của anh
Nơi những cơn mơ về cánh đồng trú ngụ
Cánh đồng có dáng cò nghiêng như mũi chỉ khâu bát ngát bầu trời vào xanh non thảm lúa,
con bê vàng mũi ướt phập phồng ò ò gọi mẹ, chạy quẫng lên sóng sánh nắng vàng.
Nơi có những giấc mơ lấm lem đất cát, sườn đê cong ngấn dấu phù sa
mẹ gánh anh với ang muối vại cà – hai thúng nhọc nhằn vào trong đồng chạy lũ,
Có gã trâu gãy sừng hùng hổ
Có mưa sa nhòa nhạt dáng mẹ gầy
[…]