Hoan ca
[…]
Thôi hãy yêu như cây lá trên đồng
Vẫy vào ngày mùa thơm náo nức
Còn em
Xin được làm chiếc cúc
Nép khiêm nhường trên ngực áo anh.
[…]
Thôi hãy yêu như cây lá trên đồng
Vẫy vào ngày mùa thơm náo nức
Còn em
Xin được làm chiếc cúc
Nép khiêm nhường trên ngực áo anh.
[…]
Anh xoá bao nhiêu trang giấy trắng
Mà đem tâm sự viết thành thơ
Chiều nay có lẽ em buồn lắm
Nhìn mái nhà xưa khói toả mờ
Đêm nay em đọc lời tâm sự
Khẽ hỏi: sao như chuyện của mình?
Em đứng nhìn xa, cơn gió thoảng
Trăng tàn, hoa tạ, trống giao canh…
[…]
Buổi sáng cánh đồng mở rộng
Một đôi chim khuyên hai đứa chúng mình
Và vòm cây ngôi chùa ngói đỏ
Tiếng nói hoang mang như một niềm bí mật
Anh hôn trên môi em lần đầu và lần chót
Nghe cổ khô và miệng chát
Những lời sắp nói ra
Anh hôn em lần chót và cúi đầu chia tay
Tình yêu tình yêu gần hơn cái chết
Mà bước mãi vẫn chưa sang
Sương mù hay mưa sa
Áo em màu chia cách
Niềm im lặng đêm đen
Và một loài bướm dại
Bay trong rừng kỉ niệm
Tiếng dương cầm chiều hoang
[…]
[…]
Nhưng thơ ngây đâu còn ở chúng mình
Khi Tổ quốc trao anh lên tuyến đầu chặn giặc
Khi biên cương trong anh đã trở thành máu thịt
Đạn lên nòng anh giữ trọn nguồn sông
Nỗi nhớ cho em chưa viết được đôi dòng
Đạn quân thù bỗng cuồng điên vào thị xã
Xe tăng thù nghiến mặt sông êm ả
Nhịp cầu thù chặt đứt chờ mong
Bão lửa này mang sức mạnh hờn căm
Phá cầu thù, xé vụn xe tăng giặc
Giữa dòng sông nghìn xác thù ngã gục
Máu giặc loang ố cả một vùng
Thì hỡi em yêu ở cuối sông Hồng
Nếu gặp dòng sông ngàu lên sắc đỏ
Là niềm thương anh gửi về em đó
Qua màu nước sông Hồng, em hiểu chiến công anh.
[…]
và một ngày ra cửa ngóng mây bay
em chạnh nhớ một người quen không gặp
hãy trồng xuống giùm ta nhành hoa cúc
hãy quét giùm những chiếc lá vàng phai
để một sớm mùa thu về chạm cửa
còn một nhánh lá biếc đậu trên vai
[…]
[…]
Anh khe khẽ theo em
Bước quên đường trần luỵ
Tìm những ánh vàng tan
Dưới bàn chân ảo mĩ
Minh Hà em đã mấy mươi thế kỉ
Mắc bên lòng nhân thế những tơ xanh
Em có khóc những đêm nào lặng lẽ
Và cười vang khi vũ trụ tan tành
Qua mùa trăng thanh bình
Đến mùa trăng loạn lạc
Đêm nay viết tâm tình
Giữa dòng đời tan nát
Rồi mai đây theo em về sa mạc
Bụi vàng phong nếp áo những đêm vơi
Có gặp em giữa mùa trăng phiêu bạt
Ân tình hoen trên mái tóc tơi bời
[…]
Hẹn nhau mùa Giêng Hai
Đôi bờ cong mướt gió
Người đi làm bến lở
Cỏ may gầy chân đê
[…]
[…]
Tôi yêu những con đường gió lộng
Buổi mai chiều tíu tít bánh xe lăn
Mỗi ngôi nhà như dáng một người thân
Ô cửa nhỏ mở về bát ngát.
Tôi yêu những phố dài tít tắp
Con đường nào cũng dẫn về anh
Bước chân đi xoá động cả tâm tình
Cây trổ lá như thời gian vẫy gọi.
[…]
[…]
Điều hôm nay ta nói, ngày mai
Người khác lại nói lời yêu thuở trước
Đời sống chẳng vô cùng, em biết
Và câu thơ đâu còn mãi ngày sau
Chẳng có gì quan trọng lắm đâu
Như không khí, như màu xanh lá cỏ
Nhiều đến mức tưởng như chẳng có
Trước cuộc đời rộng lớn mênh mang
Nhưng lúc này anh ở bên em
Niềm vui sướng trong ta là có thật
Như chiếc áo trên tường, như trang sách
Như chùm hoa mở cánh trước hiên nhà
[…]
[…]
Ngủ đi, hòn đá thì mềm
Bàn chân thì cứng ngọn đèn thì xa
Thời gian như gió thoảng qua
Tình yêu là cánh đồng hoa giữa trời
Tay ta nắm lấy tay người
Dẫu qua trăm suối ngàn đồi cũng qua