Chiều không em
Chiều không em chiều buồn không em
Trời đầy mây mà trời một mình
Chiều không em thật buồn
Cây nối cây mà màu xanh cô đơn
Trống vắng quá trống vắng từng giọt máu
Chưa kịp giận hờn đã lên đau đáu
[…]
Chiều không em chiều buồn không em
Trời đầy mây mà trời một mình
Chiều không em thật buồn
Cây nối cây mà màu xanh cô đơn
Trống vắng quá trống vắng từng giọt máu
Chưa kịp giận hờn đã lên đau đáu
[…]
Em dịu dàng thế
Đừng cho tôi hy vọng
Mơ ước thì buồn
Năm tháng vẫn lênh đênh
[…]
[…]
Nếu biết rằng tôi đã lấy chồng
Trời ơi, người ấy có buồn không?
Có thầm nghĩ tới loài hoa vỡ
Tựa trái tim phai, tựa máu hồng
[…]
Sao em nhớ buổi chiều đứng chờ anh
dưới vòm cây lớn
tim thắt lại
trước mỗi chuyến xe
trước mỗi bóng người.
Sao em nhớ căn phòng đầy tranh
đầy áo quần
đầy sách
tưởng như không còn chỗ cho con người
mà may sao
vẫn còn chỗ cho chúng ta
cho hạnh phúc
cho đớn đau.
Sao em nhớ buổi trưa làng gốm Bát Tràng
ngôi làng bên sông Hồng
ngôi nhà có mái ngói nâu
có rặng xoan
có những đường lát gạch
ngôi làng còn giữ kín niềm bí ẩn
của phút giây chiếc bình đất nâu chợt sáng xanh màu ngọc.
Sao em nhớ những đêm Hồ Gươm
hơi thu len trong cỏ cây, trong sóng nước
len trong ánh đèn mờ sương tháp rùa
len trong làn tóc, trong tiếng cười, trong tấm áo những người thiếu nữ
len trong nỗi ngậm ngùi hai ta.
[…]
Cô nhân tình bé của tôi ơi!
Tôi muốn môi cô chỉ mỉm cười
Những lúc có tôi và mắt chỉ
Nhìn tôi những lúc tôi xa xôi
Tôi muốn cô đừng nghĩ đến ai
Đừng hôn dù thấy đóa hoa tươi
Đừng ôm gối chiếc đêm nay ngủ
Đừng tắm chiều nay bể lắm người
[…]
[…]
Này tháng chín, mùa thu về rất mới
Bởi hôm qua có kẻ qua đời
Hồn thánh thiện lối vào thơm cỏ cũ
Em xạ hương từ quá khứ tôi
Này tháng chín, này em, này tháng chín
Em biết không, tôi, kẻ đứng bên đường
Hồn hải điển có bao giờ qui thuận
Bỗng bình minh như một cửa gương
Này tháng chín, lược đời tôi, hãy chải
Và cho tôi sợi tóc cuối chân ngày
[…]
[…]
Thời gian như con cá
Quẫy khỏi lòng bàn tay
Thời gian như chiếc lá
Rụng xuống đau nhành cây
Thêm một ngày mất đi
Gói buồn trong tà áo
Ta gửi hồn khờ khạo
Nấp trong rừng tóc hương
Ai có đi bên đường
Vô tình va cánh gió
Có nghe gì trong đó
Một tiếng lòng ta vương
[…]
[…]
Thời gian cất cánh bay
Qua rừng này rừng nọ
Ta làm sao hóa gió
Theo tóc người lênh đênh
Ta ướm hoài dấu chân
Chưa vừa lòng nỗi nhớ
Tóc em hồng dây nhợ
Chăng lối về xanh xanh
[…]
[…]
Nhà em có cây mai vẫn vàng khi xuân đến
Trái me chua em làm mứt để dành
Mạ vẫn nói: ưng nhau thì đợi
Chiều Ba mươi anh có đến không anh?
[…]
[…]
Bây giờ đã vào thu, nhịp tim đập bình yên
anh lại nhớ mùa hè nông nổi ấy
hoa bèo tím mỏng manh lắm đấy
nhưng điều này chẳng nói với hai ta…