Bâng quơ
[…]
Biết ơn sợi tóc trên đầu
Buộc ta vào những nhiệm mầu khói sương.
[…]
Biết ơn sợi tóc trên đầu
Buộc ta vào những nhiệm mầu khói sương.
[…]
Cánh chim vừa liệng dao cau
Dòng sông đã ngậm bã trầu phù sa.
[…]
Vẫn tình lửa ủ trong ao
Thắp sâu đáy cốc thuở nào hớp trăng
Lá sen mơ cõi vĩnh hằng
Máu đào từng giọt phăng phăng rời làng
[…]
[…]
Giá em đừng đứng bên lối ngõ
Và đừng xõa tóc thả hương sang
Nếu thế cây buồn cây hết nụ
Gác bút, anh đi với dã tràng…
Em thức dậy trong phòng
Đôi vai rực rỡ
Bầu trời trắng dần ngoài cửa sổ
Tóc em bay như một ngọn lửa đen
Ánh ngày lung linh
Cánh tay em dài và ấm
Như đất của những miền phiêu lãng
Nóng bỏng và dịu dàng
[…]
Em đi, rừng núi vào Xuân,
Áo thiên thanh dệt trắng ngần hoa bay.
Búp lan dài mướt ngón tay,
Cả lâm tuyền nhớ gót giày phong hương.
[…]
Thế nào rồi chúng ta cũng phải xa nhau
Thời gian đến như bão về trước ngõ
Rồi có thể như lá chiều trong gió
Tan tác đôi nơi mỗi đứa một đời
Không nói gở
chiều nay
châm điếu thuốc
anh nhìn vào ngọn lửa
đã thấy mờ xa em ở trong sương
em bước đi
gió thổi áo trên đường
Sợi tóc nhỏ một mình còn ngoảnh lại
1983
[…]
Gởi thân gió cuốn sa mù
Áo xanh cát trắng trời thu muộn màng
Chênh vênh hoa đỏ nắng vàng
Gót xiêu dốc núi vai mang mây chiều
[…]
Em ở sát nhà tôi
Cách nhau bờ giậu thấp
Tụi mình học cùng lớp
Mẹ em bán cau, bán thuốc
Chợ Đầm xa vời vợi
Đường đi cát trắng trùng điệp nắng
mà khi về chợ vẫn hay cười.
[…]
[…]
Đen mượt mà cho nước da xanh lướt
Nhánh tuột lòng cắm vào tòa nhẫy nhược
Trĩu oằn vai tha thướt gót chân mềm
Chẳng buồn thưa nàng rón rén xuống thềm
Tìm dăm mảnh vườn khuya đêm sót lại.