Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Trường Sa

    Tác giả:

    […]

    Trường Sa quanh năm tắm nắng mặt trời, ngọn gió nào cũng ngược, cây chịu bão và cây chịu nước, cua còn đỏ cạch như nung. Đàn hải âu mềm mại ung dung – thân xác chúng như làm bằng sóng.

    Sáng nay lòng ta sao cháy bỏng – bọn cướp nào đến bóc đất Trường Sa? Tờ báo trong tay trang gió lật qua, rồng phun nước phía Nam, trứng rồng không đắt bằng giá gạo, chuyến tàu lửa Bắc Nam đánh tráo khách lữ hành và những gã lái buôn.

    Các anh đến tự lúc nào hỡi những người lính giữ biên cương. Ai tính tháng tính năm cùng ngọn sóng! Neo hồn mình giữa quần đảo Trường Sa. Mưa như roi, gió cắt thịt da, nắng lột mặt người, nước biển ăn chân, con hàu cứa. Vết thương chồng lên những vết thương.

    Quê nhà hiện lên khi biển mù sương, sóng chộp vào giấc ngủ – giật mình tưởng lửa cháy Trường Sa!

    […]

  • Đợi mưa trên đảo Sinh Tồn

    Tác giả:

    […]

    Ôi ước gì được thấy mưa rơi
    Mặt chúng tôi ngửa lên như đất
    Những màu mây sẽ thôi không héo quắt
    Đá san hô sẽ nảy cỏ xanh lên
    Đảo xa khơi sẽ hoá đất liền
    Chúng tôi không cạo đầu để tóc lên như cỏ
    Rồi khao nhau
    Bữa tiệc linh đình bày toàn nước ngọt
    Ôi ước gì được thấy mưa rơi …
    Cơn mưa lớn vẫn rập rình ngoài biển
    Ánh chớp xanh vẫn lấp loáng phía chân trời..
    Ôi, ước gì được thấy mưa rơi
    Chúng tôi sẽ trụi trần nhảy choi choi trên cát
    Giãy giụa tơi bời trên cát
    Như con cá rô rạch nước đón mưa rào
    Úp miệng vào tay, chúng tôi sẽ cùng gào
    Như ếch nhái uôm uôm khắp đảo

    […]

  • Tổ quốc ở Trường Sa

    […]

    Việt Nam ơi! dưới bão táp mưa sa
    Người thắp sáng một niềm tin bền bỉ
    Những giếng dầu trụ vững giữa khơi xa
    Dầu là máu thắp trên thềm lục địa

    Sớm mai này nắng ấm ở Trường Sa
    Tiếng gà gáy bình yên trên ngực đảo
    Tiếng trẻ nhỏ đến trường nơi sóng bão
    Thêm một lần Tổ quốc được sinh ra.

  • Trường Sa hành

    Tác giả:

    […]

    Bốn trăm hải lý nhớ không tới
    Ta khóc cười như tự bạo hành
    Dập giận, vác khòm lưng nhẫn nhục,
    Đường thân thế lỡ, cố đi nhanh.

    Sóng thiên cổ khóc, biển tang chế.
    Hữu hạn nào không tủi nhỏ nhoi?
    Tiếc ta chẳng được bao nhiêu lệ
    Nên tưởng trùng dương khóc trắng trời.

    […]