Trăng thiếu phụ
[…]
Bởi đâu lệ nhỏ lăn trên gối
Tôi thấy cô đơn lạnh lắm rồi
Tôi biết đời tôi e hấp hối
Mà trăng thì sáng tận trên đồi
Không người thiếu phụ đứng bên tôi.
[…]
Bởi đâu lệ nhỏ lăn trên gối
Tôi thấy cô đơn lạnh lắm rồi
Tôi biết đời tôi e hấp hối
Mà trăng thì sáng tận trên đồi
Không người thiếu phụ đứng bên tôi.
Cho tôi xin nửa bóng trăng ngoài
Với nửa mùa thu trong mắt ai
Lá rụng bao nhiêu hè phố cũ
Sao nghe lòng rưng rưng nhớ người
Đêm biếc cành soan, thơm giấc mơ
Đầu hiên hoa trắng nở bao giờ
Em mười sáu tuổi trăng mười sáu
Áo lụa phơi buồn sân gió xưa
[…]
Tôi dối lòng tôi trăng sắp mờ
Trăng mờ em sẽ thấy bơ vơ
Sẽ thương cho những con đường cũ
Và nhớ bao nhiêu lối hẹn hò
Nhưng hẳn là em không nhớ đâu
Giấc mơ còn mát ánh trăng sầu
Hoa còn thơm tuổi đời trên má
Mùi áo còn say muôn kiếp sau
[…]
Anh tới vội kịp mùa trăng vừa mởn
Có cái gì lay động nhẹ đêm nay
Một chút thôi, anh thở gấp như say
Dưới bóng nguyệt em đùa xô lơi lả
Gầm trời đất tự muôn năm cây lá
Có cái gì bí ẩn phải không em
Có cái gì ngờ ngợ ở trong đêm
Khi em đến xõa xiêm y thiếu nữ
Đời lạnh bạc từ khi sương xuống cửa
Tiếng em ca vọng dội ở bên đồi
Đón mây rừng chầm chậm rớt trên vai
Để hương phấn tỏa mười phương thế giới
[…]
[…]
Những lứa đôi
Không thuộc về ngày mai
Không thuộc về quá khứ
Nhưng giấc mơ đêm nay là của họ
Những con ngựa đêm đi qua mặt hồ
Đi qua đường viền của bóng tối
Em cởi bỏ sợi dây buộc tóc
Mái tóc đêm xoã ấm
Em cũng giống như chú ngựa đêm đi qua mặt hồ
Nhưng không để lại dấu chân trên sóng
Bởi em là trăng xanh.
Trời cuối thu rồi – Em ở đâu?
Nằm bên đất lạnh chắc em sầu?
Thu ơi! Đánh thức hồn ma dậy
Ta muốn vào thăm nắm mộ sâu.
Em mộng về đâu?
Em mất về đâu?
Từng đêm tôi nguyện, tôi cầu,
Đấy màu hương khói là màu mắt xưa.
Em đã về chưa?
Em sắp về chưa?
Trăng sao tắt, ngọn đèn mờ.
Ta nằm rỏ lệ đọc thơ gọi hồn.
[…]
Lạnh nhịp sương rơi
Chiều – gạo – đổ
Dế gào chân mộ
Trăng lên.
[…]
Này nước mắt đứng khoanh tay ủ rủ
Mang vị mặn khó hiểu
Ai sẽ là người giữ tiếng khóc của em
Trống trải
Chiếc áo sơ mi khoác hờ lên bóng đêm
Là anh đấy
[…]
Vắt đời ra một chữ tâm
Cô đơn đi giữa cõi lâm xâm. Buồn
Níu lòng qua buổi dại khôn
Bỗng nghe thấy một phần hồn vừa rơi
Đêm qua rách ánh sao trời
Mảnh trăng hun hút như cơi đựng trầu
Hai tầng mây chạm vào nhau
Loé ra một ánh chớp màu. Trần gian
[…]
[…]
Em đong niềm vui vào ánh mắt
Niềm vui chảy thành mùi thơm hương cuống rạ
Đàn trâu từ đồng về mùi bùn dịu ngọt
kể em nghe
ngoài sân con gà mổ thóc
con chó nằm ngoan
còn đàn chim câu gáy lên những tiếng gù gù
hạnh phúc.
[…]
ta còn nợ một mùa ký ức
đêm không đèn ngồi với trăng suông
ngày ly tán xuôi nam ngược bắc
mượn câu thơ lương thảo ăn đường
[…]