Bài 221
[…]
Sao ta lại phải về ngay
Khi chưa thả hết thơ đầy thế gian?
Nơi đây
Khổ lụy nồng nàn!
[…]
Sao ta lại phải về ngay
Khi chưa thả hết thơ đầy thế gian?
Nơi đây
Khổ lụy nồng nàn!
[…]
Trời thì xanh như rút ruột mà xanh
Cây cứ biếc như vặn mình mà biếc
Mặt trời tỏa như trái tim nồng nhiệt
Trong cái chiều nhân nghĩa đến sâu xa.
[…]
Em mở khuy áo
cho tôi thấy bầu trời xanh biếc
những đợt sóng dội ngược lên không trung
mắt miên man mộng mị mịt mùng
úp mặt xuống mà thấy trời đang xanh lắm
Ngày nắng cháy xém miền đêm cô quạnh
bầu trời sau lần áo đó vẫn xanh
nơi khỏa nước bình an
bờ bãi ngọt lành
gửi giông gió ngoài hai miền quên nhớ
[…]
[…]
Trời cứ xanh hoài – năm tháng trôi
Vòng xe quay giáp dấu luân hồi
Và ta gặp lại em muôn thuở
Tiếng hát trầm ngư lặng giữa khơi.
Ai làm cho bạc tuổi nhau
Nhìn trời xanh
Nhớ mái đầu xanh xưa
Tuổi xanh bạc giữa bất ngờ
Trời xanh quên nửa bài thơ đoạn trường.