Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Có một ngày trong ngăn sách cũ

    Tác giả:

    có một chiều như thế trong đời
    trên vai tôi nàng khóc
    có một chiều mưa của khắp thế gian
    lặng trong một giọt nước mắt
    có một chiều như thế trong đời
    muối của mọi đại dương
    trên lưỡi tôi
    khô đắng
    có một chiều như thế
    mọi màu tím của hoàng hôn
    tím như không thể tím hơn được nữa
    run rẩy
    chùm hoa nhỏ
    tay nàng
    có một ngày cộng tất cả li tan
    thành lặng im thảng thốt
    có một chiều trong ngăn sách cũ
    tình cờ
    còn nguyên vẹn một điều gì
    đã mất.

  • Mây đầu ô

    Tác giả:

    Mây ở đầu ô mây lang thang
    Ôi! Chật làm sao
    Góc phố phường
    Mây ở đầu ô
    Hẹn những chân trời xa lạ
    Qua một ngọn cột đèn
    Chiều tối lại bừng con mắt đỏ
    Cành bàng mái cũ khẳng khiu
    Vườn đẹp khi mùa rụng lá
    Cành bàng lại mở tàn xanh
    Mùa hạ về theo chim sẻ
    Nhưng ta có gì
    Tự thấy những ngày không tẻ?

    […]

  • Nghĩ lại về Paustovsky

    Tác giả:

    […]

    Bây giờ, anh biết nói gì hơn?
    Có thể, ngày mai thôi… Có thể…
    “Hoa tóc tiên ơi! Sớm mai và tuổi trẻ”.
    Lật trang nhật ký nào cũng chỉ xát lòng thêm…

    Pauxtốpxki là dĩ vãng trong em
    Thành dĩ vãng hai ta. Bây giờ anh ngoảnh lại:
    Nhưng không phải thế đâu, không phải thế đâu, anh hiểu rằng không phải…
    Như tuổi thơ, vừa đó đã xa vời!

    Đưa em đi… Tất cả thế xong rồi,
    Ta đã lớn. Và Pauxtốpxki đã chết!
    … Anh vẫn khóc khi nghĩ về truyện “Tuyết”
    Dầu chẳng bao giờ mong đợi nữa đâu em!

  • Sẽ có mãi cô bé mười sáu tuổi

    Tác giả:

    […]

    Chiều mùa xuân nước xiết chân cầu
    Nhà hát lên đèn trong tiếng nhạc
    Bài hát nói về bao điều khao khát
    Vẫn tình yêu muôn thuở tự ngày xưa

    Phông màn xanh, thời gian của bây giờ
    Người đứng hát trẻ trung như lời hát
    Gió thao thức những chân trời phiêu bạt
    Thổi điên cuồng trên tà áo thơ ngây

    A mùa xuân như cầm được trên tay
    Và tuổi trẻ vẫn muôn đời tiếp nối
    Sẽ có mãi cô bé mười sáu tuổi
    Dẫu tóc em năm tháng đổi thay màu.

  • Khoảng trời – hố bom

    Chuyện kể rằng: Em, cô gái mở đường
    Ðể cứu con đường đêm ấy khỏi bị thương
    Cho đoàn xe kịp giờ ra trận
    Em đã lấy tình yêu Tổ quốc của mình thắp lên ngọn lửa
    Ðánh lạc hướng thù, hứng lấy luồng bom…

    Ðơn vị tôi hành quân qua con đường mòn
    Gặp hố bom nhắc chuyện người con gái
    Một nấm mồ, nắng ngời bao sắc đá,
    Tình yêu thương bồi đắp cao lên…

    […]