Từ biệt
[…]
Em về đi…
Bóng nhỏ cuối con đường
Tờ giấy trắng rơi từ vở cũ
Giọt mực tím tròn vo nằm ủ rũ
Viên phấn bỗng nhiên lăn vỡ trên sàn
[…]
[…]
Em về đi…
Bóng nhỏ cuối con đường
Tờ giấy trắng rơi từ vở cũ
Giọt mực tím tròn vo nằm ủ rũ
Viên phấn bỗng nhiên lăn vỡ trên sàn
[…]
[…]
Trả cho em kỉ niệm không màu
Với giọt mưa ngâu ướt đầm lòng một thuở
Giờ chia xa ngọn lửa
Em mang đi để thắp đỏ môi người.
Nếu muốn! Em hãy mang một nửa nụ cười
Một nửa nụ cười thơ dại
Nửa nụ cười còn lại
Một nỗi đau – tôi cầm.
[…]
[…]
Em đừng khóc, đừng buồn, đừng nhìn nữa
Cứ cúi đầu rồi cứ thế ra đi
Trời sẽ tối, tiếc thương rồi sẽ hết
Và dấu giày mai sẽ lá sương che
[…]
Thôi thế anh về – tôi đi đây
Cây nào có gió không thèm lay
Chim nào có cánh không thèm bay
Lòng nào có máu không thèm say
[…]
[…]
Em có biết sau lúc em từ biệt
Điếu thuốc cháy trên môi như người bạn chết
Hơi nóng khô nhành củi gãy tàn
Em có biết em cúi nhìn vào trang sách
Những chữ hoa tưởng tượng bắt đầu
Nguồn nước dữ cuốn trôi vùi hận sầu đen tối
Chôn xuống đáy biển sâu
[…]
[…]
Người đi, lật sách tìm câu sấm:
Mậu Tý năm nay có kẻ về?
Hương chảy rừng ngàn mai nở trắng
Chuyện tình lặt vặt kể nhau nghe!
Người đi, thôi nhé, người đi nhé!
Cho đẹp lòng nhau, nghĩa bạn bè,
Ra ngõ thăm trời mai chắc sáng
Vào vườn hoa cũ kiếm hoa lê.
Người đi, ta biết, ừ ta biết
Nhưng chuyện lên yên quá nặng nề
Thôi vậy tay cương đừng lạc nẻo
Khải hoàn trở lại kể cho nghe!
[…]
Nhịp cầu cong và con đường thẳng
Một đời anh tìm mãi Huế nơi đâu
Con sông dùng dằng con sông chảy ngược
Sông chảy vào lòng nên Huế rất sâu
Tạm biệt Huế với em là tiễn biệt
Hải Vân ơi xin người đừng tắt ngọn sao khuya
Tạm biệt nhé với chiếc hôn thầm lặng
Anh trở về hoá đá phía bên kia.
[…]
Nhưng đêm nay dịu quá,
Không trăng có hề chi
Say sưa tràn miệng cốc
Cùng nâng, hãy uống đi!
Trùng lai đâu dễ hẹn kỳ,
Đò ngang một chuyến chắc gì mai sau!
[…]
Thuyền anh đi thôi nhé,
Xa nhau dần xa nhau.
Tôi về trên lưng rượu,
Đến đâu thì đến đâu.
Có ai say để quên sầu ?
Lòng ta lảo đảo càng sâu vết buồn.