Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Cây tam cúc

    Tác giả:

    Cỗ bài tam cúc mép cong cong
    Rút trộm rơm nhà đi trải ổ
    Chị gọi đôi cây!
    Trầu cay má đỏ
    Kết xe hồng đưa Chị đến quê Em
    Nghé cây bài tìm hơi tóc ấm
    Em đừng lớn nữa Chị đừng đi
    Tướng sĩ đỏ đen chui sấp ngửa
    Ổ rơm thơm đọng tuổi đương thì
    Đứa được
    chinh truyền xủng xoẻng
    Đứa thua
    Đáo gỡ ngoài thềm
    Em đi đêm tướng điều, sĩ đỏ
    […]

  • Nhớ mẹ năm lụt

    Tác giả:

    […]

    Vậy đó mẹ ơi, đời của mẹ
    Đường trơn bấu đất mẹ kiên gan
    Nuôi con lớn giữa bao cay cực
    Nước lụt đời lên mẹ cắn răng.

    Năm ấy vườn cau long mấy gốc
    Rầy đi một dạo, trái cau còi
    Trên đầu tóc mẹ thêm chùm bạc
    Lụt xuống, còn vương mảnh nước soi.

  • Những cánh buồm

    […]

    Cha dắt con đi dưới ánh mai hồng
    Nghe con bước, lòng vui phơi phới.
    Con bỗng lắc tay cha khẽ hỏi:
    “Cha ơi, sao xa kia chỉ thấy nước thấy trời,
    Không thấy nhà, không thấy cây, không thấy người ở đó?”
    Cha mỉm cười xoa đầu con nhỏ:
    “Theo cánh buồm đi mãi đến nơi xa,
    Sẽ có cây, có cửa, có nhà
    Vẫn là đất nước của ta
    Những nơi đó cha chưa hề đi đến.”

    […]

  • Tiếng gà trưa

    Tác giả:

    Trên đường hành quân xa
    Dừng chân bên xóm nhỏ
    Tiếng gà ai nhảy ổ:
    “Cục… cục tác cục ta”
    Nghe xao động nắng trưa
    Nghe bàn chân đỡ mỏi
    Nghe gọi về tuổi thơ

    Tiếng gà trưa
    Ổ rơm hồng những trứng
    Này con gà mái tơ
    Khắp mình hoa đốm trắng
    Này con gà mái vàng
    Lông óng như màu nắng.

    […]

  • Từ giã tuổi thơ

    Tác giả:

    […]

    Ôi những xe trâu thủng thẳng vào cơn mơ
    Bắt tuổi nhỏ nóng lòng theo bước một
    Ôi những nương cao màu trăng lục nhạt
    Gạo lốc nuôi ta mùa vơi mùa đầy
    Cách đã ba ngàn ngày
    Lại trở lại đất này chung thuỷ
    Đứng rạo rực trước cuộc đời chống Mỹ
    Còn đeo ba-lô thắng Pháp sau lưng!…
    Những gì xưa làm nên chiến công
    Mười năm qua đã quen càng nhớ
    Những người bạn trong mắt xưa bé nhỏ
    Mười năm mà vùn vụt lớn lên
    Cảnh vật in trong tâm tưởng bình yên
    Mười năm thở nồng nàn xao động
    Dung mạo còn như giống
    Tầm cao đã khác rồi!

    […]

  • Bếp lửa

    Tác giả:

    […]

    Rồi sớm rồi chiều lại bếp lửa bà nhen
    Một bếp lửa lòng bà luôn ủ sẵn,
    Một bếp lửa chứa niềm tin dai dẳng,
    Lận đận đời bà biết mấy nắng mưa
    Mấy chục năm rồi, đến tận bây giờ,
    Bà vẫn giữ thói quen dậy sớm,
    Nhóm bếp lửa ấp iu nồng đượm,
    Nhóm niềm yêu thương khoai sắn ngọt bùi,
    Nhóm nồi xôi gạo mới sẻ chung vui,
    Nhóm dậy cả những tâm tình tuổi nhỏ.
    Ôi kì lạ và thiêng liêng – bếp lửa!

    Giờ cháu đã đi xa, có ngọn khói trăm tàu,
    Có lửa trăm nhà, niềm vui trăm ngả,
    Nhưng vẫn chẳng bao giờ quên nhắc nhở:
    – Sớm mai này bà nhóm bếp lên chưa?

  • Dừa ơi

    Tác giả:

    Tôi lớn lên đã thấy dừa trước ngõ
    Dừa ru tôi giấc ngủ tuổi thơ
    Cứ mỗi chiều nghe dừa reo trước gió
    Tôi hỏi nội tôi: “Dừa có tự bao giờ?”

    Nội nói: “Lúc nội còn con gái
    Đã thấy bóng dừa mát rượi trước sân
    Đất này xưa đầm lầy chua mặn
    Đời đói nghèo cay đắng quanh năm”

    […]

  • Trường huyện

    Tác giả:

    Học trò trường huyện ngày năm ấy
    Anh tuổi bằng em lớp tuổi thơ
    Những buổi học về không có nón
    Đội đầu chung một lá sen tơ.

    Lá sen vương vấn hương sen ngát
    Ấp ủ hai ta chút nhụy hờ
    Lũ bướm tưởng hoa cài mái tóc
    Theo về tận cửa mới tan mơ.

    Em đi phố huyện tiêu điều lắm
    Trường huyện giờ xây kiểu khác rồi
    Mà đến hôm nay anh mới biết
    Tình ta như chuyện bướm xưa thôi.