Tuổi tôi
[…]
Tuổi tôi cắt cỏ ven đê
Những khi đầy gánh lại khe khẽ buồn
Tuổi tôi lúc ngắm hoàng hôn
Lo cho diều giấy vẫn còn trên cao…
Tuổi tôi có lối rẽ vào
Suốt đời bước thấp, bước cao – Tôi tìm…
[…]
Tuổi tôi cắt cỏ ven đê
Những khi đầy gánh lại khe khẽ buồn
Tuổi tôi lúc ngắm hoàng hôn
Lo cho diều giấy vẫn còn trên cao…
Tuổi tôi có lối rẽ vào
Suốt đời bước thấp, bước cao – Tôi tìm…
Hoa dủ dẻ làm bông tai cưới vợ
Lễ rước dâu từ nhà bếp ra vườn
Con nhỏ khờ nói năng nghe cũng ngộ
Mầy cưới tau về phải ráng mà thương
[…]
[…]
Đếm mùi khói thơm bay về từ phía khu vườn
Tuổi thơ tôi đang nướng củ mì bằng lá rụng
Như đứa trẻ bị thời gian ăn vụng
Tôi dỗi hờn mái tóc hoa râm
[…]
[…]
Trống chèo rạn ngói mái đình
Còn ai khéo nặn dáng hình làng quê?
Chợ phiên vẫn họp ven đê
Mà ông lão nặn tò he đâu rồi?
Gốc đa trống một chỗ ngồi
Ô kìa, bất chợt ngoài trời đổ mưa…
Bao giờ cho tới ngày xưa?
Tò he ngóng mẹ chợ trưa lâu về…
[…]
Tôi đi ra
Em vào bóng tối
Mười ngón tay mành mành đan vội
Em nhìn thấy tôi em mãi đi tìm
Tôi biết em mở mắt mà tôi không nói
[…]
[…]
Ngày xưa chị cũng như em chứ
Cũng rất ngây thơ rất ngọt ngào
Chị nhớ mỗi chiều tan học sớm
Bạn bè đuổi bướm thật xôn xao
Những con bướm lượn trên bờ cỏ
Chị cũng như em đuổi bắt mau
Bây giờ bướm biệt trên đường phố
Chị đuổi sương mù chơi chiêm bao
[…]
[…]
Đêm tháng chạp rủ chơi trò giặc giã
Hai xóm hai miền hai đứa hai phe
Đứa do thám địch tình trên đất lạ
Đứa tuần hành tai mắt cố tìm nghe
Thằng tuần tiễu bắt được thằng do thám
Giữa đám vòi voi hoa trắng ven sông
Nó lưỡng lự nhìn mây trời tự xám
Khẽ mỉm cười… tha đó… chạy đi ông
[…]
[…]
Hương xoan nay đã xa vời vợi
Thuyền cũ đi về vắng bóng ai
Lênh đênh trên bến vần thơ trắng
Nhuộm áo khăn xưa màu trăng phai.
[…]
Mẹ Đinh chết, gói lạt tre chiếu rách
Xé giát giường làm bó đuốc, đưa đêm
Trước lúc xuôi tay bà chỉ ước ao thèm
Một bát canh cần cá quả
Tiền chẳng một chinh, Đinh đã hết đường xoay xỏa
Nhà lý Cời cá béo sống đầy chum
Đinh đánh liều lấy trộm một con
Về nấu bát canh cho mẹ
Trời xiêu bóng xế…
Đinh múc canh bưng đến cạnh giường
Nhưng mẹ Đinh tay đã bắt chuồn chuồn
Không ăn được nữa
Đinh trợn mắt, rụng rời nghẹn thở
Bát canh rơi vỡ tan tành…
[…]
Em có về thôn trăng,
Khúc sông cửa võng vắt qua làng như lụa,
Phù sa in mặt người lam lũ,
Truân chuyên vạt sóng đời người
Mực mồng tơi nhoè tím tuổi thơ tôi
Một tuổi thơ khét nắng,
đầu trần chân đất,
đòn roi.
Ký ức hình mảnh cháy cơm sót lại đáy nồi,
Phên dại rách mẹ lấy lưng che chỗ gió,
Là những ngày mưa xé nát bươm con ngõ,
rau tập tàng thay cơm.
[…]