Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Quặng lửa (Trích đoạn trường ca Trầm tích)

    […]

    Thiếu bát canh rau dền
    Nên tiếng cười của đàn con không bị lút
    Mong cho mẹ vui gắng đợi lửa tàn
    Mẹ lụi cụi chạy vào trong bếp
    Con cúi đầu nuốt vội tiếng khóc khan
    Cái nấc nghẹn
    Chỉ riêng mình mẹ thấy
    Con đi theo bạn theo bầy
    Họng súng hứng đầy khói bụi
    Những đứa con trai vai gồng sông núi
    Nhìn quầng trăng lại nhớ mảnh quê gầy

    […]

    Đất nước mình đắng cay
    Con xa nhà mẹ già thêm nhiều lắm
    Cái sạp nứa gãy nan
    Mẹ lui hui ngồi dặm
    Sờ lên dấu chân con nhảy nhót ngày nào
    Mẹ cứ vuốt ngón tay khô gầy lên vết chân con ngày ấy
    Lên cái dát giường để dằm xóc vào tay
    Những tháng năm tươi nguyên màu máu chảy

    […]

  • Nhìn từ xa… Tổ Quốc!

    Tác giả:

    […]

    Xứ sở nhân tình
    sao thật lắm thương binh đi kiếm ăn đủ kiểu
    nạng gỗ khua rỗ mặt đường làng

    […]

    Xứ sở thông minh
    sao thật lắm trẻ con thất học
    lắm ngôi trường xơ xác đến tang thương

    Tuổi thơ oằn vai mồ hôi nước mắt
    tuổi thơ còng lưng xuống chiếc bơm xe đạp
    tuổi thơ bay như lá ngã tư đường

    […]

    Xứ sở cần cù
    sao thật lắm Lãn Ông
    lắm mẹo lãn công

    Giả vờ lĩnh lương
    giả vờ làm việc

    Tội lỗi dửng dưng
    lạnh lùng gian ác vặt
    Ðạo Chích thành tôn giáo phổ thông

    […]

  • Mẹ ngẩn ngơ đi…

    Tác giả:

    Những đứa con xưa mẹ nuôi giấu dưới hầm
    Nay đua nhau xây nhà bạc tỉ
    Và tuyên bố xanh rờn:
    gia tài xin của mẹ

    Mẹ ngẩn ngơ đi đầu trời cuối bể:
    – Có ai tầm chiếc cuốc mòn?
    – Có ai tầm chiếc cuốc mòn?
    – Có ai?
    Có ai?
    Này chiếc cuốc mòn
    Ta đổi ngàn vàng che mặt cho con.

  • Không, mẹ ơi

    Tác giả:

    […]

    Duy một điều không thể nào quen
    Không thể nào quen nhìn lưng còng của mẹ
    Dẫu con biết nghìn năm mẹ đã còng như thế
    Còng đến đáy ruộng đồng
    Còng mất con mất cháu mất chồng
    Để vẫn hoàn còng đứng ngồi rón rén
    Mắt mờ đục miệng phào móm mém
    “Nhờ ơn trên, nhớ ơn trên…”

    […]

  • Chiến tranh Việt Nam và tôi

    […]

    Chiến tranh này cũng chỉ một trò chơi
    Suy nghĩ làm chi cho lao tâm khổ trí
    Lũ chúng ta sống một đời vô vị
    Nên chọn rừng sâu núi cả đánh nhau
    Mượn trời đất làm nơi đốt hỏa châu
    Những cột khói giả rừng thiêng uốn khúc
    Mang bom đạn chơi trò chơi pháo tết
    Và máu xương làm phân bón rừng hoang

  • Bài thơ của một người yêu nước mình

    Tác giả:

    […]

    tôi yêu đất nước này cay đắng
    những đêm dài thắp đuốc đi đêm
    quen thân rồi không ai còn nhớ tên
    dĩ vãng đè trên lưng thấm nặng
    áo mồ hôi những buổi chợ về
    đời cúi thấp
    giành từng lon gạo mốc
    từng cọng rau, hột muối
    vui sao khi còn bữa đói bữa no
    mẹ thương con nên cách trở sông đò
    hàng gánh nặng phải qua cầu xuống dốc
    đêm nào mẹ cũng khóc
    đêm nào mẹ cũng khấn thầm
    mong con khôn lớn cất mặt với đời

    tôi yêu đất nước này khôn nguôi
    tôi yêu mẹ tôi áo rách
    chẳng khi nào nhớ tuổi mình bao nhiêu

    […]