Biển nhớ
[…]
Em lấy hết chừa cho anh nỗi nhớ
Nỗi nhớ ba mươi bốn năm cộng lại – Nhân mười
Nỗi nhớ biến gã đàn ông chợt thành lẩn thẩn
Giữa đám đông nào cũng thảng thốt – Em ơi!
[…]
[…]
Em lấy hết chừa cho anh nỗi nhớ
Nỗi nhớ ba mươi bốn năm cộng lại – Nhân mười
Nỗi nhớ biến gã đàn ông chợt thành lẩn thẩn
Giữa đám đông nào cũng thảng thốt – Em ơi!
[…]
[…]
Tấm ván nằm chông chênh
Sao rơi như nước mắt
Lòng em nghiêng về anh
Để tháng ngày vắng ngắt
Đi dọc dài đất nước
Không còn ai đón đưa
Không còn ai chờ đợi
Không ai mà viết thư
Dẫu bao nhiêu bài thơ
Chỉ mình em đau xót
Một mình như trái đất
Em bây giờ không anh…
Bàn chân bước người đi về một thuở
Lá phân vân bờ bến cát sương rung
Trời khuya khoắt phiêu du trăng bỡ ngỡ
Người đi đâu sông nước lạnh vô cùng!
Bóng trắng xa bay về em có thấy?
Cuối phương ngàn rừng núi mộng trong sương
Dòng sông đục dòng sông xưa sóng dậy
Nghe triền miên nức nở lệ bên đường
[…]
Hẹn nhau mùa Giêng Hai
Đôi bờ cong mướt gió
Người đi làm bến lở
Cỏ may gầy chân đê
[…]
[…]
anh bây giờ đã khác
trán đà thêm nếp nhăn
em bây giờ đã khác
má đà phai sắc hồng
mắt nào không lệ chảy
môi nào thơm hương hoa
lòng nào như suối cạn
tình nào đã chia xa
[…]
Anh tình về
ngõ xưa nặng nợ
Chiều ngu ngơ xe phố luân hồi
Mắt Maria
thoáng bóng người lạ ở
Chúa không lời
mưa Cửa Bắc
chuông rơi
Từ bước em xa
xuân vắng nhà
Nửa phố gió mùa
mình hoa khép một
[…]
[…]
thương ai ngủ sầu như vết dao khô
trong buổi chiều sương mưa lạc
thương ai ngồi trên băng đá xuân
chân rời xa nơi khốn khó
tay với níu dương trần
ôm bài ca lận đận
tôi đợi người chiều nay
đò ngang xuôi nước xanh
qua cầu lệ khóc
trần gian ơi có hay mùa xuân đang
tình không
dấu chạm buồn giữa vầng trán
sâu nát mặt mày
[…]
[…]
Em đang ở rất xa nơi hẹn cũ?
Khoảng xanh kia làm cả một chân trời
Anh đi mãi chẳng thể nào tới được
Chỗ mình ngồi, nơi hẹn những lá rơi.
Hôm qua có người quen về Huế
đi chuyến tàu đêm
ga buồn, mưa nặng
anh nghĩ về em nhưng không gì gửi tặng
còn rất nhiều sầu đâu nỡ gửi cho em
[…]