Sóng vỗ
[…]
Lòng ta uống gió mà say
Tan ra cồn khói đảo mây chập chờn
Biển sâu? ly biệt sâu hơn
Muôn đời sóng vỗ mỏi mòn bến không
[…]
[…]
Lòng ta uống gió mà say
Tan ra cồn khói đảo mây chập chờn
Biển sâu? ly biệt sâu hơn
Muôn đời sóng vỗ mỏi mòn bến không
[…]
[…]
Này những hàng cây đứng trơ xương
Có đứng như ta đứng nát lòng
Có như ta đứng chờ không hẹn
Một người… không biết nhớ ta không?
[…]
Dù mắt ngỏ lòng trao vời vợi quá
Người xa người rồi nỗi nhớ bình phương
Quanh giấc ngủ cơn trầm mê mệt lả
Mầm cô đơn mọc rễ bốn chân giường
[…]
[…]
Xa em, gió ít, lạnh nhiều
Lửa khuya tàn chậm, mưa chiều đổ nhanh.
Bóng đơn đi giữa kinh thành
Nhìn duyên thiên hạ, nghe tình người ta.
Đêm dài, chợp cánh thiên nga
Vo chăn mấy bận vẫn là chiêm bao!
[…]
Nửa giấc mơ xưa đã nát nhàu.
Nghìn khuya tàn mộng vọng về đâu.
Thuở yêu người qua rồi ai nhớ.
Thuở yêu nhau qua rồi ai sầu.
Mắt xưa – ừ mắt nhìn bình yên.
Môi xưa – ừ môi làm sao quên?
Nụ hôn xưa dường như đã chết.
Đâu đó trong tôi và trong em.
[…]
[…]
Bao năm sương trắng bụi mờ
Bao năm tay trắng để giờ trắng … tay!
Ta về qua ngõ chiều nay
Nghe mùa trăng lạnh từ ngày xa em.
ôi gió nào lên buồn mang mang
cát hoang cồn bãi hàng theo hàng
trái tim nghe đã mềm tay lụa
thơ cũng vàng trưa nắng hạ vàng
phương này trời dựng cao mong nhớ
đầu gối ba lô hồn phiêu bồng
thương em lòng rợp che đường nhỏ
tình trải xanh giòng sông tiếp sông
[…]
[…]
Quê nhà ở phía ngôi sao
Qua sông mượn khúc ca dao làm cầu
Một thời xa vắng chia nhau
Nhớ thương vương lại đằng sau còn dài
[…]
[…]
Em vùi da thịt trên bồn cỏ
Cột điện làm se những sợi vàng
Lời trăn trối nén tung ngoài lệ
Hai đứa gần nhau giấc ngủ đen.
Trời mưa làm buồn khu phố nhỏ
Tàu sẽ xuôi hay ngược chiều nay
Còi xa bật khóc lên rồi đó
Em sẽ đi, mình xa nhau đây.
[…]