Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Tình mẹ

    Tác giả:

    Nhìn đại dương mênh mông, ta khó hình dung tình thương của mẹ
    Cũng như ít xúc động khi nghe ví “nghĩa mẹ tựa nước chảy từ nguồn”
    Nhưng lòng bâng khuâng khôn cùng khi nhìn lên buồng dừa, buồng cau non
    Thấy cái bẹ ôm lũ trái nhỏ như vòng tay mẹ ôm con

    […]

  • Năm con gái chúng mình mười chín tuổi

    […]

    Những năm tháng mai sau khi buồn đau đã thành dĩ vãng
    Anh sẽ nói với con những gì từng làm hồn anh nhức bỏng
    Những cô bé cậu bé cởi trần da cháy như hun
    Lớn lên như rừng hoang, cỏ dại
    Chúng đang ngơ ngác nhìn anh
    Bên một hũm suối
    Còn anh, một người trai Hà Nội
    Đứng nhìn chúng hoài, lòng rưng rưng…

    Mộng lãng du đưa anh đi qua bao nẻo rừng,
    Bao con suối, bao dòng sông, bao khoảng trời xa lạ
    Đâu cũng là Đất Nước nghèo trong câu ca và rơm rạ
    Lán nứa mái tranh che tạm nỗi cơ hàn
    Những mái đình chùa cong trĩu nặng kiếp nhân gian
    Những cơn đói của anh nối tiếp những cơn đói của ông cha hàng thế kỷ
    Và nỗi buồn vui của anh có muối mặn gừng cay của bao đời thường không đếm xuể

    […]

  • Chị

    Tác giả:

    […]

    Chị vẫn thế, với dáng hình mỏng mảnh
    Chân lội bùn, áo bạc mốc phèn chua.
    Nuôi đàn em ăn học lúc còn thơ
    Đến khi lớn rời nhà đi mọi ngả
    Em bước vào cuộc trường chinh vất vả
    Mỗi lần về, chị luộc trứng đùm cơm
    Tiễn em đi đến tận cuối đường thôn
    Rồi đứng lặng, ứa hai hàng nước mắt
    Trong gian khổ, em nhớ về xa lắc
    Một làng quê diệu vợi màu xanh:
    Bóng chị đi mưa đẫm ướt thân mình
    Ruộng nước bạc tái bầm tay cấy lúa
    Bãi mật bên sông cờ hoa mới trổ
    Chị nghiêng mình vun từng gốc ngô xanh
    Nhớ nhung sao là cái nắng hanh hanh
    Nắng xào xạc như những điều tâm sự
    Tháng hai ấm, hoa xoan rơi tím ngõ
    Chị trồng cây, chim sẻ đến từng đàn…

    […]

  • Chút tự sự, và em

    […]

    Nước mắt vẫn không màu,
    Khi lăn qua nỗi đau và hạnh phúc.
    Đôi mắt muộn, một vì sao rụng
    Giọt nước mắt này anh muốn gọi thành tên.

    Trời rộng đất dài ta đến tìm nhau
    Đất trời gọn trong làn hơi nhau thở.
    Em nhận nhé nửa đời chưa hết gió
    Để cánh buồm… câu ước, sao băng…

  • Nơi em về

    Nơi em về có một chiếc tàu cau
    Rơi lặng lẽ xuống vườn sương cỏ ướt
    Tuổi thơ anh sớm mai nào bắt được
    Tiếng xạc xào cao vút của trời xanh.

    Nơi em về, xuân tím nụ vườn chanh
    Hoa xoan tím, hoa lục bình cũng tím
    Cành tre nhỏ có ngày chim khách đến
    Tận bây giờ chờ đợi vẫn rung rung…

    […]

  • Bạn tôi

    Tác giả:

    […]

    Để nguôi đi nỗi xúc động cháy lòng
    Anh nói chuyện rất vui về những đường bay tầm cao giá rét
    Những đường bay tầm thấp vã mồ hôi
    Những phút ghìm xoáy quân thù vào điểm chết
    Khi bay qua thành phố
    nắng xanh trời…

    Hăm bảy tuổi – bạn tôi chưa vợ
    Tôi biết anh đang rất bồi hồi
    Trước đôi mắt to đen nào đó
    Đã trao anh đắm đuối một vùng trời…

    […]

  • Thành phố này, tôi yêu

    Tác giả:

    […]

    Thành phố này – Tôi yêu!
    Nơi trú ngụ những con tàu
    Như đàn cá voi khổng lồ cặp bến
    Sườn tàu còn ướt nồng vị biển
    Ðêm ngủ còn nghe tiếng dây xích vặn mình.

    Thành phố cần lao
    Xăm xắn dáng đi người thợ
    Ngoài sông – Từ chiếc cần cẩu nổi
    Cũng mang dáng cái vạc cái cò ngày đêm lặn lội
    Những tiếng động ì ầm dậy trước cả bình minh
    Tôi quen nghe như tiếng tâm tình.

    […]

  • Thơ tặng vợ nhà

    Tác giả:

    […]

    Ai bảo tim em hồng ý biếc ơn nhau
    Không, ơn của chỉ riêng em trong thời anh mạt vận
    Chiếc nhẫn cưới bán theo ngày túng quẫn
    Em thương chồng nên nợ với thi thơ

    Trong lòng anh, em đứng với người xưa
    Em hơn hẳn cả người xưa – đã chắc
    Anh bình sinh chuộng những điều không thật
    Hạnh phúc thì rất thật giữa tay em

    […]