Từ giã tuổi thơ
Ngỡ như đi suốt tuổi thơ
Tới chặng đường này nghỉ lại
Có gì bâng khuâng mãi
Những cánh hoa bìm gợi nhớ rất xa…
Ôi những xe trâu thủng thẳng vào cơn mơ
Bắt tuổi nhỏ nóng lòng theo bước một
Ôi những nương cao màu trăng lục nhạt
Gạo lốc nuôi ta mùa vơi mùa đầy
Cách đã ba ngàn ngày
Lại trở lại đất này chung thuỷ
Đứng rạo rực trước cuộc đời chống Mỹ
Còn đeo ba-lô thắng Pháp sau lưng!…
Những gì xưa làm nên chiến công
Mười năm qua đã quen càng nhớ
Những người bạn trong mắt xưa bé nhỏ
Mười năm mà vùn vụt lớn lên
Cảnh vật in trong tâm tưởng bình yên
Mười năm thở nồng nàn xao động
Dung mạo còn như giống
Tầm cao đã khác rồi!
Đã qua bao suy nghĩ nhất thời
Qua tất cả những vui buồn bé bỏng
Thời gian như ngọn sóng
Lòng ta như đất bồi.
Bao nhiêu cơn mơ kì lạ trong đời
Nay còn lại những cơn mơ hữu ích
Bao năm tháng đã qua nhiều thử thách
Đôi mắt nhìn càng muốn hồn nhiên!…
… Hoa bìm ơi hoa bìm!
Vẫn tròn trặn, đơn sơ màu tím thế!
Như ước vọng mở lòng ta thủ thỉ
Có nét gì vẫn quyến rũ như xưa!
Thôi từ giã tuổi thơ!
Bước ra từ tám năm kháng hiến
Lấy sự tích anh hùng làm chốn vịn
Lại bước vào cuộc kháng chiến lần hai.
Thôi từ giã tuổi thơ!
Xốc hành lí lên vai
Ta tính nốt những chặng đường đánh Mỹ
(Cái khó nhất chợt lúc này hoá dễ
Khi nhìn thấu mình tận đáy xưa, sau…)
(1964-1965)
Bài này chép sai nhiều từ và sai chính tả, đề nghị sửa lại:
-Ôi những xe trâu thủng thẳng vào cơn mơ (chứ không phải cơn mưa)
-Gạo lốc nuôi ta mùa vơi mùa đầy (chứ không phải đây)
-Mười năm mà vùn vụt (chứ không phải vụt vụt) lớn lên
-Đôi mắt nhìn càng (chứ không phải còn) muốn hồn nhiên!…
-Như ước vọng mở lòng ra (chứ không phải ta) thủ thỉ
-Lấy sự tích anh hùng làm chỗ (chứ không phải chỗn) vịn
-Cái khó nhất chợt lúc này hoá dễ (chứ không phải rễ)
Trân trọng
Đã sửa lỗi. Xin cảm ơn góp ý của bạn.
Thica.net